唐昭宗和陵

袁枚〔清朝〕

长安李花十八叶,春风吹过无颜色。
少阳院里寿王来,粉破金瓯偏拾得。
寿王扈跸蜀道眠,一麾曾受军容鞭。
军容威势竟如此,敢唤门生作天子。
家奴难制付将军,从此明堂起阵云。
岐汴争弹纥干雀,飞去飞来欲冻杀。
朱札者三墨诏四,一个缁郎呼不至。
仓皇四顾虎狼群,谁是官家心腹人。
惟有院中韩学士,曾读诗书解爱君。
明知精卫空衔土,且喜葵花恋夕曛。
召来仍恐旁人怪,私语昭容看可在。
夜深月黑君王来,手握冬郎泪如海。
君王双泪落未消,前旌启行后殿烧。
梁武有书求苦蜜,石超无表进秋桃。
殿中谁劝将军酒,皇后雍容双玉手。
想吹春气变苍鹰,谁料全家归虎口。
免乳难辞十月装,击毬小队换诸郎。
兜笼夫妇霜千里,绢诏凄清字数行。
低声偶语君王耳,明日蛾眉血已凉。
宫门八月夜二更,叩门响急铜镮鸣。
美人开门询未毕,忽然花落春无声。
单衣绕床走不住,龙髯剩有香肩护。
寝殿刀光玉几明,金屏血色珠灯暮。
叩头还请活须臾,伤心更有中宫误。
明日金笼鹦鹉啼,声声万岁呼如故。
太宗王业太萧条,积渐由来匪一朝。
今日军容专凤敕,明朝阿父挂龙韬。
那见少康兴夏室,空闻高贵葬东郊。
君王图治当年早,可惜中才事难了。
生长衰朝作帝难,何如平世为农好。
于今石马卧秋风,春草春花杜宇红。
年年呜咽山陵水,不怨朱三怨祖宗。

拼音解读

zhǎng ān lǐ huā shí bā yè ,chūn fēng chuī guò wú yán sè 。
shǎo yáng yuàn lǐ shòu wáng lái ,fěn pò jīn ōu piān shí dé 。
shòu wáng hù bì shǔ dào mián ,yī huī céng shòu jun1 róng biān 。
jun1 róng wēi shì jìng rú cǐ ,gǎn huàn mén shēng zuò tiān zǐ 。
jiā nú nán zhì fù jiāng jun1 ,cóng cǐ míng táng qǐ zhèn yún 。
qí biàn zhēng dàn gē gàn què ,fēi qù fēi lái yù dòng shā 。
zhū zhá zhě sān mò zhào sì ,yī gè zī láng hū bú zhì 。
cāng huáng sì gù hǔ láng qún ,shuí shì guān jiā xīn fù rén 。
wéi yǒu yuàn zhōng hán xué shì ,céng dú shī shū jiě ài jun1 。
míng zhī jīng wèi kōng xián tǔ ,qiě xǐ kuí huā liàn xī xūn 。
zhào lái réng kǒng páng rén guài ,sī yǔ zhāo róng kàn kě zài 。
yè shēn yuè hēi jun1 wáng lái ,shǒu wò dōng láng lèi rú hǎi 。
jun1 wáng shuāng lèi luò wèi xiāo ,qián jīng qǐ háng hòu diàn shāo 。
liáng wǔ yǒu shū qiú kǔ mì ,shí chāo wú biǎo jìn qiū táo 。
diàn zhōng shuí quàn jiāng jun1 jiǔ ,huáng hòu yōng róng shuāng yù shǒu 。
xiǎng chuī chūn qì biàn cāng yīng ,shuí liào quán jiā guī hǔ kǒu 。
miǎn rǔ nán cí shí yuè zhuāng ,jī qiú xiǎo duì huàn zhū láng 。
dōu lóng fū fù shuāng qiān lǐ ,juàn zhào qī qīng zì shù háng 。
dī shēng ǒu yǔ jun1 wáng ěr ,míng rì é méi xuè yǐ liáng 。
gōng mén bā yuè yè èr gèng ,kòu mén xiǎng jí tóng huán míng 。
měi rén kāi mén xún wèi bì ,hū rán huā luò chūn wú shēng 。
dān yī rào chuáng zǒu bú zhù ,lóng rán shèng yǒu xiāng jiān hù 。
qǐn diàn dāo guāng yù jǐ míng ,jīn píng xuè sè zhū dēng mù 。
kòu tóu hái qǐng huó xū yú ,shāng xīn gèng yǒu zhōng gōng wù 。
míng rì jīn lóng yīng wǔ tí ,shēng shēng wàn suì hū rú gù 。
tài zōng wáng yè tài xiāo tiáo ,jī jiàn yóu lái fěi yī cháo 。
jīn rì jun1 róng zhuān fèng chì ,míng cháo ā fù guà lóng tāo 。
nà jiàn shǎo kāng xìng xià shì ,kōng wén gāo guì zàng dōng jiāo 。
jun1 wáng tú zhì dāng nián zǎo ,kě xī zhōng cái shì nán le 。
shēng zhǎng shuāi cháo zuò dì nán ,hé rú píng shì wéi nóng hǎo 。
yú jīn shí mǎ wò qiū fēng ,chūn cǎo chūn huā dù yǔ hóng 。
nián nián wū yān shān líng shuǐ ,bú yuàn zhū sān yuàn zǔ zōng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《唐昭宗和陵》作者:袁枚

袁枚

袁枚(1716-1797) 字子才,号简斋,晚年自号仓山居士,随园主人,随园老人。钱塘人。乾嘉时期代表诗人、诗论家。与赵翼、蒋士铨合称为"乾隆三大家"。乾隆四年(1739年)进士,授翰林院庶吉士。乾隆七年外调做官,曾任江宁、上元等地知县。三十三岁父亡,辞官养母,在江宁(南京)购置隋氏废园,改名"随园",筑室定居,世称随园先生。在此闲适近50年,从事诗文著述,倡"性灵说"。编诗话发现人才,奖掖后进,为当时诗坛所宗。有《小仓山房文集》、《随园诗话》16卷及《补遗》10卷、《新齐谐》24卷及《续新齐谐》10卷、随园食单1卷等。今人编辑《袁枚全集》。►4554篇诗文

古诗韵典网提供《唐昭宗和陵》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《唐昭宗和陵》出自袁枚的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/104588.html