赠彻凡上人

袁枚〔清朝〕

山人门掩桃花雨,有僧敲门作吴语。
昔年儒服今年僧,说到沧桑恨不胜。
当年侬住馆娃宫,邻有江君号雨峰。
定交杵臼晨昏共,相对芝兰臭味同。
江君好古雅成癖,余亦贪奇爱搜辑。
朝将威斗辨甄邯,夜为单于题服匿。
其时丹桂发天香,令子登科举寿觞。
灯烧羊侃金花烛,银凿鱼弘八宝床。
奢豪意气孟尝君,车马喧填客似云。
中有吴阊戴处士,当门弹铗独超群。
处处拿舟歌得宝,时时弦索弄参军。
明年五月江帆动,戴君置酒江君送。
华堂三叠紫云回,分明不是前生梦。
六载风沙万事非,江淹才尽泪沾衣。
牢盆握罢钱何在,穷渎流乾水不归。
大厦已倾无雀贺,夕阳将坠有乌啼。
戴君飘泊情无赖,一朝偿尽三生债。
自削头颅雪万茎,主人尚有如来在。
南宗北證两相参,涤尽尘心号彻凡。
松花满洞白云冷,欲访斯人路莫探。
可怜天道更难论,江氏萧条尽一门。
祖为怜孙相继殁,儿因哭父又无存。
斗酒浇残乔氏墓,巫阳招断屈原魂。
翟公门冷谁相过,孤儿曲唱家山破。
惟有方袍圆顶人,相看不忍王孙饿。
意欲推袁好托孤,公然访戴涉江湖。
不辞烟水三千路,暂放菩提百八珠。
相对青山喜复惊,感僧风义泪纵横。
岂有空门能念旧,断无菩萨不多情。
未隔轮回忘夙业,仍将老衲唤先生。
先生一榻垂杨下,长日消閒惟有画。
随手拈来总是花,有时摩顶松将化。
万树红灯半夜箫,江郎携手共逍遥。
送郎似送毗昙佛,不到西天愿不消。
香火因缘梦竟醒,功成行满付丹青。
他时要说人间法,但诵侬诗当诵经。

拼音解读

shān rén mén yǎn táo huā yǔ ,yǒu sēng qiāo mén zuò wú yǔ 。
xī nián rú fú jīn nián sēng ,shuō dào cāng sāng hèn bú shèng 。
dāng nián nóng zhù guǎn wá gōng ,lín yǒu jiāng jun1 hào yǔ fēng 。
dìng jiāo chǔ jiù chén hūn gòng ,xiàng duì zhī lán chòu wèi tóng 。
jiāng jun1 hǎo gǔ yǎ chéng pǐ ,yú yì tān qí ài sōu jí 。
cháo jiāng wēi dòu biàn zhēn hán ,yè wéi dān yú tí fú nì 。
qí shí dān guì fā tiān xiāng ,lìng zǐ dēng kē jǔ shòu shāng 。
dēng shāo yáng kǎn jīn huā zhú ,yín záo yú hóng bā bǎo chuáng 。
shē háo yì qì mèng cháng jun1 ,chē mǎ xuān tián kè sì yún 。
zhōng yǒu wú chāng dài chù shì ,dāng mén dàn jiá dú chāo qún 。
chù chù ná zhōu gē dé bǎo ,shí shí xián suǒ nòng cān jun1 。
míng nián wǔ yuè jiāng fān dòng ,dài jun1 zhì jiǔ jiāng jun1 sòng 。
huá táng sān dié zǐ yún huí ,fèn míng bú shì qián shēng mèng 。
liù zǎi fēng shā wàn shì fēi ,jiāng yān cái jìn lèi zhān yī 。
láo pén wò bà qián hé zài ,qióng dú liú qián shuǐ bú guī 。
dà shà yǐ qīng wú què hè ,xī yáng jiāng zhuì yǒu wū tí 。
dài jun1 piāo bó qíng wú lài ,yī cháo cháng jìn sān shēng zhài 。
zì xuē tóu lú xuě wàn jīng ,zhǔ rén shàng yǒu rú lái zài 。
nán zōng běi zhèng liǎng xiàng cān ,dí jìn chén xīn hào chè fán 。
sōng huā mǎn dòng bái yún lěng ,yù fǎng sī rén lù mò tàn 。
kě lián tiān dào gèng nán lùn ,jiāng shì xiāo tiáo jìn yī mén 。
zǔ wéi lián sūn xiàng jì mò ,ér yīn kū fù yòu wú cún 。
dòu jiǔ jiāo cán qiáo shì mù ,wū yáng zhāo duàn qū yuán hún 。
zhái gōng mén lěng shuí xiàng guò ,gū ér qǔ chàng jiā shān pò 。
wéi yǒu fāng páo yuán dǐng rén ,xiàng kàn bú rěn wáng sūn è 。
yì yù tuī yuán hǎo tuō gū ,gōng rán fǎng dài shè jiāng hú 。
bú cí yān shuǐ sān qiān lù ,zàn fàng pú tí bǎi bā zhū 。
xiàng duì qīng shān xǐ fù jīng ,gǎn sēng fēng yì lèi zòng héng 。
qǐ yǒu kōng mén néng niàn jiù ,duàn wú pú sà bú duō qíng 。
wèi gé lún huí wàng sù yè ,réng jiāng lǎo nà huàn xiān shēng 。
xiān shēng yī tà chuí yáng xià ,zhǎng rì xiāo jiān wéi yǒu huà 。
suí shǒu niān lái zǒng shì huā ,yǒu shí mó dǐng sōng jiāng huà 。
wàn shù hóng dēng bàn yè xiāo ,jiāng láng xié shǒu gòng xiāo yáo 。
sòng láng sì sòng pí tán fó ,bú dào xī tiān yuàn bú xiāo 。
xiāng huǒ yīn yuán mèng jìng xǐng ,gōng chéng háng mǎn fù dān qīng 。
tā shí yào shuō rén jiān fǎ ,dàn sòng nóng shī dāng sòng jīng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《赠彻凡上人》作者:袁枚

袁枚

袁枚(1716-1797) 字子才,号简斋,晚年自号仓山居士,随园主人,随园老人。钱塘人。乾嘉时期代表诗人、诗论家。与赵翼、蒋士铨合称为"乾隆三大家"。乾隆四年(1739年)进士,授翰林院庶吉士。乾隆七年外调做官,曾任江宁、上元等地知县。三十三岁父亡,辞官养母,在江宁(南京)购置隋氏废园,改名"随园",筑室定居,世称随园先生。在此闲适近50年,从事诗文著述,倡"性灵说"。编诗话发现人才,奖掖后进,为当时诗坛所宗。有《小仓山房文集》、《随园诗话》16卷及《补遗》10卷、《新齐谐》24卷及《续新齐谐》10卷、随园食单1卷等。今人编辑《袁枚全集》。►4554篇诗文

古诗韵典网提供《赠彻凡上人》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《赠彻凡上人》出自袁枚的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/105406.html

《赠彻凡上人》名句