出峡

苏轼〔宋朝〕

入峡喜巉岩,出峡爱平旷。
吾心淡无累,遇境即安畅。
东西径千里,胜处颇屡访。
幽寻远无厌,高绝每先上。
前诗尚遗略,不录久恐忘。
忆从巫庙回,中路寒泉涨。
汲归真可爱,翠碧光满盎。
忽惊巫峡尾,岩腹有穿圹。
仰见天苍苍,石室开南向。
宣尼古庙宇,丛木作帏帐。
铁楯横半空,俯瞰不计丈。
古人谁架构,下有不测浪。
石窦见天囷,瓦棺悲古葬。
新滩阻风雪,村落去携杖。
亦到龙马溪,茅屋沽村酿。
玉虚悔不至,实为舟人诳。
闻道石最奇,寤寐见怪状。
峡山富奇伟,得一知几丧。
苦恨不知名,历历但想像。
今朝脱重险,楚水渺平荡。
鱼多客庖足,风顺行意王。
追思偶成篇,聊助舟人唱。

拼音解读

rù xiá xǐ chán yán ,chū xiá ài píng kuàng 。
wú xīn dàn wú lèi ,yù jìng jí ān chàng 。
dōng xī jìng qiān lǐ ,shèng chù pō lǚ fǎng 。
yōu xún yuǎn wú yàn ,gāo jué měi xiān shàng 。
qián shī shàng yí luè ,bú lù jiǔ kǒng wàng 。
yì cóng wū miào huí ,zhōng lù hán quán zhǎng 。
jí guī zhēn kě ài ,cuì bì guāng mǎn àng 。
hū jīng wū xiá wěi ,yán fù yǒu chuān kuàng 。
yǎng jiàn tiān cāng cāng ,shí shì kāi nán xiàng 。
xuān ní gǔ miào yǔ ,cóng mù zuò wéi zhàng 。
tiě dùn héng bàn kōng ,fǔ kàn bú jì zhàng 。
gǔ rén shuí jià gòu ,xià yǒu bú cè làng 。
shí dòu jiàn tiān qūn ,wǎ guān bēi gǔ zàng 。
xīn tān zǔ fēng xuě ,cūn luò qù xié zhàng 。
yì dào lóng mǎ xī ,máo wū gū cūn niàng 。
yù xū huǐ bú zhì ,shí wéi zhōu rén kuáng 。
wén dào shí zuì qí ,wù mèi jiàn guài zhuàng 。
xiá shān fù qí wěi ,dé yī zhī jǐ sàng 。
kǔ hèn bú zhī míng ,lì lì dàn xiǎng xiàng 。
jīn cháo tuō zhòng xiǎn ,chǔ shuǐ miǎo píng dàng 。
yú duō kè páo zú ,fēng shùn háng yì wáng 。
zhuī sī ǒu chéng piān ,liáo zhù zhōu rén chàng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《出峡》作者:苏轼

苏轼

苏轼(1036~1101) 宋代文学家、书画家。字子瞻,号东坡居士,眉州眉山(今四川眉山)人。嘉祐二年(1057)进士。历官杭州、湖州等地。因“乌台诗案”贬为黄州团练副使,筑室东坡,自号东坡居士。复起后官至礼部尚书。卒谥文忠。为北宋后期文坛领袖,词开豪放一派,唐宋八大家之一,与父苏洵、弟苏辙合称“三苏”;与韩愈、柳宗元、欧阳修并称唐宋四大家;亦工书画,书法同蔡襄、黄庭坚、米芾并称“宋四家”。有《东坡全集》等。►3208篇诗文

古诗韵典网提供《出峡》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《出峡》出自苏轼的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/10549.html