赠怀一上人

崔颢〔唐朝〕

法师东南秀,世实豪家子。
削发十二年,诵经峨眉里。
自此照群蒙,卓然为道雄。
观生尽入妄,悟有皆成空。
净体无众染,苦心归妙宗。
一朝敕书至,召入承明宫。
说法金殿里,焚香清禁中。
传灯遍都邑,杖锡游王公。
天子揖妙道,群僚趋下风。
我法本无著,时来出林壑。
因心得化城,随病皆与药。
上启黄屋心,下除苍生缚。
一从入君门,说法无朝昏。
帝作转轮王,师为持戒尊。
轩风洒甘露,佛雨生慈根。
但有灭度理,而生开济恩。
复闻江海曲,好杀成风俗。
帝曰我上人,为除膻腥欲。
是日发西秦,东南至蕲春。
风将衡桂接,地与吴楚邻。
旧少清信士,实多渔猎人。
一闻吾师至,舍网江湖滨。
作礼忏前恶,洁诚期后因。
因成日既久,事济身不守。
更出淮楚间,复来荆河口。
荆河马卿岑,兹地近道林。
入讲鸟常狎,坐禅兽不侵。
都非缘未尽,曾是教所任。
故我一来事,永承微妙音。
竹房见衣钵,松宇清身心。
早悔业至浅,晚成计可寻。
善哉远公义,清净如黄金。

拼音解读

fǎ shī dōng nán xiù ,shì shí háo jiā zǐ 。
xuē fā shí èr nián ,sòng jīng é méi lǐ 。
zì cǐ zhào qún méng ,zhuó rán wéi dào xióng 。
guān shēng jìn rù wàng ,wù yǒu jiē chéng kōng 。
jìng tǐ wú zhòng rǎn ,kǔ xīn guī miào zōng 。
yī cháo chì shū zhì ,zhào rù chéng míng gōng 。
shuō fǎ jīn diàn lǐ ,fén xiāng qīng jìn zhōng 。
chuán dēng biàn dōu yì ,zhàng xī yóu wáng gōng 。
tiān zǐ yī miào dào ,qún liáo qū xià fēng 。
wǒ fǎ běn wú zhe ,shí lái chū lín hè 。
yīn xīn dé huà chéng ,suí bìng jiē yǔ yào 。
shàng qǐ huáng wū xīn ,xià chú cāng shēng fù 。
yī cóng rù jun1 mén ,shuō fǎ wú cháo hūn 。
dì zuò zhuǎn lún wáng ,shī wéi chí jiè zūn 。
xuān fēng sǎ gān lù ,fó yǔ shēng cí gēn 。
dàn yǒu miè dù lǐ ,ér shēng kāi jì ēn 。
fù wén jiāng hǎi qǔ ,hǎo shā chéng fēng sú 。
dì yuē wǒ shàng rén ,wéi chú shān xīng yù 。
shì rì fā xī qín ,dōng nán zhì qí chūn 。
fēng jiāng héng guì jiē ,dì yǔ wú chǔ lín 。
jiù shǎo qīng xìn shì ,shí duō yú liè rén 。
yī wén wú shī zhì ,shě wǎng jiāng hú bīn 。
zuò lǐ chàn qián è ,jié chéng qī hòu yīn 。
yīn chéng rì jì jiǔ ,shì jì shēn bú shǒu 。
gèng chū huái chǔ jiān ,fù lái jīng hé kǒu 。
jīng hé mǎ qīng cén ,zī dì jìn dào lín 。
rù jiǎng niǎo cháng xiá ,zuò chán shòu bú qīn 。
dōu fēi yuán wèi jìn ,céng shì jiāo suǒ rèn 。
gù wǒ yī lái shì ,yǒng chéng wēi miào yīn 。
zhú fáng jiàn yī bō ,sōng yǔ qīng shēn xīn 。
zǎo huǐ yè zhì qiǎn ,wǎn chéng jì kě xún 。
shàn zāi yuǎn gōng yì ,qīng jìng rú huáng jīn 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《赠怀一上人》作者:崔颢

崔颢

崔颢(约704?—754) 唐代诗人。汴州(今河南开封)人。开元十一年(723)进士,初任太仆寺丞,官终司勋员外郎,故称“崔司勋”。性格浪漫,虽有才气,但仕途坎坷。曾在东北边地从军。归来后宦游武昌时作七律《黄鹤楼》一首,因情调优美,被后人推为唐诗题咏黄鹤楼第一名篇,亦被誉为“唐人七律第一”。颢漫游四方,生活经历颇丰富,诗风亦有所变化。《唐才子传》云“少年为诗,意浮艳,多陷轻薄;晚节忽变常体,风骨凛然。一窥塞垣,状极戎旅,奇造往往并驱江、鲍”。其边塞诗慷慨豪迈,《长干行》等小诗,淳朴生动,颇近民歌。有《崔颢诗》一卷。《全唐诗》编诗一卷。今人万竞君有《崔颢诗注》。►46篇诗文

古诗韵典网提供《赠怀一上人》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《赠怀一上人》出自崔颢的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/105569.html