初别子由

苏轼〔宋朝〕

我少知子由,天资和而清。
好学老益坚,表里渐融明。
岂独为吾弟,要是贤友生。
不见六七年,微言谁与赓。
常恐坦率性,放纵不自程。
会合亦何事,无言对空枰。
使人之意消,不善无由萌。
森然有六女,包裹布与荆。
无忧赖贤妇,藜藿等大烹。
使子得行意,青衫陋公卿。
明日无晨炊,倒床作雷鸣。
秋眠我东阁,夜听风雨声。
悬知不久别,妙理难细评。
昨日忽出门,孤舟转西城。
归来北堂上,古屋空峥嵘。
退食误相从,入门中自惊。
南都信繁会,人事水火争。
念当闭阁坐,颓然寄聋盲。
妻子亦细事,文章固虚名。
会须扫白发,不复用黄精。

拼音解读

wǒ shǎo zhī zǐ yóu ,tiān zī hé ér qīng 。
hǎo xué lǎo yì jiān ,biǎo lǐ jiàn róng míng 。
qǐ dú wéi wú dì ,yào shì xián yǒu shēng 。
bú jiàn liù qī nián ,wēi yán shuí yǔ gēng 。
cháng kǒng tǎn lǜ xìng ,fàng zòng bú zì chéng 。
huì hé yì hé shì ,wú yán duì kōng píng 。
shǐ rén zhī yì xiāo ,bú shàn wú yóu méng 。
sēn rán yǒu liù nǚ ,bāo guǒ bù yǔ jīng 。
wú yōu lài xián fù ,lí huò děng dà pēng 。
shǐ zǐ dé háng yì ,qīng shān lòu gōng qīng 。
míng rì wú chén chuī ,dǎo chuáng zuò léi míng 。
qiū mián wǒ dōng gé ,yè tīng fēng yǔ shēng 。
xuán zhī bú jiǔ bié ,miào lǐ nán xì píng 。
zuó rì hū chū mén ,gū zhōu zhuǎn xī chéng 。
guī lái běi táng shàng ,gǔ wū kōng zhēng róng 。
tuì shí wù xiàng cóng ,rù mén zhōng zì jīng 。
nán dōu xìn fán huì ,rén shì shuǐ huǒ zhēng 。
niàn dāng bì gé zuò ,tuí rán jì lóng máng 。
qī zǐ yì xì shì ,wén zhāng gù xū míng 。
huì xū sǎo bái fā ,bú fù yòng huáng jīng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《初别子由》作者:苏轼

苏轼

苏轼(1036~1101) 宋代文学家、书画家。字子瞻,号东坡居士,眉州眉山(今四川眉山)人。嘉祐二年(1057)进士。历官杭州、湖州等地。因“乌台诗案”贬为黄州团练副使,筑室东坡,自号东坡居士。复起后官至礼部尚书。卒谥文忠。为北宋后期文坛领袖,词开豪放一派,唐宋八大家之一,与父苏洵、弟苏辙合称“三苏”;与韩愈、柳宗元、欧阳修并称唐宋四大家;亦工书画,书法同蔡襄、黄庭坚、米芾并称“宋四家”。有《东坡全集》等。►3208篇诗文

古诗韵典网提供《初别子由》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《初别子由》出自苏轼的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/10756.html