入白水怀士特温其

刘子翚〔宋朝〕

晓山随意开,夏气含露澄。
扶筇过巇崄,飞仙亦凌兢。
松涛净可漱,岚烟起如蒸。
巨崿转鼎鼎,危塍上层层。
悠然瞻眺地,彷佛记昔曾。
是乡虽穷深,泥泥秀色凝。
高扉静相对,招邀足嘉朋。
宴席覆大斗,吟窗烨华灯。
于今安在哉,骨冷唤不应。
轩轩鸾凤游,惊飙失飞腾。
岂伊黄壤恨,兴言鲠烦膺。
含章不震辉,憔悴非所应。
虽微三字显,要许二豪称。
余衰怠好修,故态了不惩。
倏尔念离索,终焉愧瑰能。
噫嘻长风来,踌蹰素蟾升。
及时痛自策,迅彩不可凭。

拼音解读

xiǎo shān suí yì kāi ,xià qì hán lù chéng 。
fú qióng guò xī yǎn ,fēi xiān yì líng jīng 。
sōng tāo jìng kě shù ,lán yān qǐ rú zhēng 。
jù è zhuǎn dǐng dǐng ,wēi chéng shàng céng céng 。
yōu rán zhān tiào dì ,páng fó jì xī céng 。
shì xiāng suī qióng shēn ,ní ní xiù sè níng 。
gāo fēi jìng xiàng duì ,zhāo yāo zú jiā péng 。
yàn xí fù dà dòu ,yín chuāng yè huá dēng 。
yú jīn ān zài zāi ,gǔ lěng huàn bú yīng 。
xuān xuān luán fèng yóu ,jīng biāo shī fēi téng 。
qǐ yī huáng rǎng hèn ,xìng yán gěng fán yīng 。
hán zhāng bú zhèn huī ,qiáo cuì fēi suǒ yīng 。
suī wēi sān zì xiǎn ,yào xǔ èr háo chēng 。
yú shuāi dài hǎo xiū ,gù tài le bú chéng 。
shū ěr niàn lí suǒ ,zhōng yān kuì guī néng 。
yī xī zhǎng fēng lái ,chóu chú sù chán shēng 。
jí shí tòng zì cè ,xùn cǎi bú kě píng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《入白水怀士特温其》作者:刘子翚

刘子翚

刘子翚(1101—1147)字彦冲,号病翁,崇安(今属福建)人。韐仲子。以荫补承务郎,辟为真定府幕属。高宗建炎四年(一一三○),通判兴化军(本集卷五《送张当世序》)。后以疾退居故乡屏山,学者称为屏山先生,朱熹尝从其问学。绍兴十七年卒,年四十七。与胡宪、刘勉之为道义交。深于《周易》,朱熹尝从其学。卒谥文靖。有《屏山集》。►670篇诗文

古诗韵典网提供《入白水怀士特温其》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《入白水怀士特温其》出自刘子翚的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/107943.html