次韵僧潜见赠

苏轼〔宋朝〕

道人胸中水镜清,万象起灭无逃形。
独依古寺种秋菊,要伴骚人餐落英。
人问底处有南北,纷纷鸿雁何曾冥。
闭门坐穴一禅榻,头上岁月空峥嵘。
今年偶出为求法,欲与慧剑加砻硎。
云衲新磨山水出,霜髭不剪儿童惊。
公侯欲识不可得,故知倚市无倾城。
秋风吹梦过淮水,想见橘柚垂空庭。
故人各在天一角,相望落落如晨星。
彭城老守何足顾,枣林桑野相邀迎。
千山不惮荒店远,两脚欲趁飞猱轻。
多生绮语磨不尽,尚有宛转诗人情。
猿吟鹤唳本无意,不知下有行人行。
空阶夜雨自清绝,谁使掩抑啼孤茕。
我欲仙山掇瑶草,倾筐坐叹何时盈。
簿书鞭扑昼填委,煮茗烧栗宜宵征。
乞取摩尼照浊水,共看落月金盆倾。

拼音解读

dào rén xiōng zhōng shuǐ jìng qīng ,wàn xiàng qǐ miè wú táo xíng 。
dú yī gǔ sì zhǒng qiū jú ,yào bàn sāo rén cān luò yīng 。
rén wèn dǐ chù yǒu nán běi ,fēn fēn hóng yàn hé céng míng 。
bì mén zuò xué yī chán tà ,tóu shàng suì yuè kōng zhēng róng 。
jīn nián ǒu chū wéi qiú fǎ ,yù yǔ huì jiàn jiā lóng xíng 。
yún nà xīn mó shān shuǐ chū ,shuāng zī bú jiǎn ér tóng jīng 。
gōng hóu yù shí bú kě dé ,gù zhī yǐ shì wú qīng chéng 。
qiū fēng chuī mèng guò huái shuǐ ,xiǎng jiàn jú yòu chuí kōng tíng 。
gù rén gè zài tiān yī jiǎo ,xiàng wàng luò luò rú chén xīng 。
péng chéng lǎo shǒu hé zú gù ,zǎo lín sāng yě xiàng yāo yíng 。
qiān shān bú dàn huāng diàn yuǎn ,liǎng jiǎo yù chèn fēi náo qīng 。
duō shēng qǐ yǔ mó bú jìn ,shàng yǒu wǎn zhuǎn shī rén qíng 。
yuán yín hè lì běn wú yì ,bú zhī xià yǒu háng rén háng 。
kōng jiē yè yǔ zì qīng jué ,shuí shǐ yǎn yì tí gū qióng 。
wǒ yù xiān shān duō yáo cǎo ,qīng kuāng zuò tàn hé shí yíng 。
bù shū biān pū zhòu tián wěi ,zhǔ míng shāo lì yí xiāo zhēng 。
qǐ qǔ mó ní zhào zhuó shuǐ ,gòng kàn luò yuè jīn pén qīng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《次韵僧潜见赠》作者:苏轼

苏轼

苏轼(1036~1101) 宋代文学家、书画家。字子瞻,号东坡居士,眉州眉山(今四川眉山)人。嘉祐二年(1057)进士。历官杭州、湖州等地。因“乌台诗案”贬为黄州团练副使,筑室东坡,自号东坡居士。复起后官至礼部尚书。卒谥文忠。为北宋后期文坛领袖,词开豪放一派,唐宋八大家之一,与父苏洵、弟苏辙合称“三苏”;与韩愈、柳宗元、欧阳修并称唐宋四大家;亦工书画,书法同蔡襄、黄庭坚、米芾并称“宋四家”。有《东坡全集》等。►3208篇诗文

古诗韵典网提供《次韵僧潜见赠》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《次韵僧潜见赠》出自苏轼的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/10842.html