元修菜

苏轼〔宋朝〕

彼美君家菜,铺田绿茸茸。
豆荚圆且小,槐芽细而丰。
种之秋雨馀,擢秀繁霜中。
欲花而未萼,一一如青虫。
是时青裙女,采撷何匆匆。
烝之复湘之,香色蔚其饛。
点酒下盐豉,缕橙芼姜葱。
那知鸡与豚,但恐放箸空。
春尽苗叶老,耕翻烟雨丛。
润随甘泽化,暖作青泥融。
始终不我负,力与粪壤同。
我老忘家舍,楚音变儿童。
此物独妩媚,终年系余胸。
君归致其子,囊盛勿函封。
张骞移苜蓿,适用如葵菘。
马援载薏苡,罗生等蒿蓬。
悬知东坡下,塉卤化千钟。
长使齐安民,指此说两翁。

拼音解读

bǐ měi jun1 jiā cài ,pù tián lǜ róng róng 。
dòu jiá yuán qiě xiǎo ,huái yá xì ér fēng 。
zhǒng zhī qiū yǔ yú ,zhuó xiù fán shuāng zhōng 。
yù huā ér wèi è ,yī yī rú qīng chóng 。
shì shí qīng qún nǚ ,cǎi xié hé cōng cōng 。
zhēng zhī fù xiāng zhī ,xiāng sè wèi qí méng 。
diǎn jiǔ xià yán chǐ ,lǚ chéng mào jiāng cōng 。
nà zhī jī yǔ tún ,dàn kǒng fàng zhù kōng 。
chūn jìn miáo yè lǎo ,gēng fān yān yǔ cóng 。
rùn suí gān zé huà ,nuǎn zuò qīng ní róng 。
shǐ zhōng bú wǒ fù ,lì yǔ fèn rǎng tóng 。
wǒ lǎo wàng jiā shě ,chǔ yīn biàn ér tóng 。
cǐ wù dú wǔ mèi ,zhōng nián xì yú xiōng 。
jun1 guī zhì qí zǐ ,náng shèng wù hán fēng 。
zhāng qiān yí mù xu ,shì yòng rú kuí sōng 。
mǎ yuán zǎi yì yǐ ,luó shēng děng hāo péng 。
xuán zhī dōng pō xià ,jí lǔ huà qiān zhōng 。
zhǎng shǐ qí ān mín ,zhǐ cǐ shuō liǎng wēng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《元修菜》作者:苏轼

苏轼

苏轼(1036~1101) 宋代文学家、书画家。字子瞻,号东坡居士,眉州眉山(今四川眉山)人。嘉祐二年(1057)进士。历官杭州、湖州等地。因“乌台诗案”贬为黄州团练副使,筑室东坡,自号东坡居士。复起后官至礼部尚书。卒谥文忠。为北宋后期文坛领袖,词开豪放一派,唐宋八大家之一,与父苏洵、弟苏辙合称“三苏”;与韩愈、柳宗元、欧阳修并称唐宋四大家;亦工书画,书法同蔡襄、黄庭坚、米芾并称“宋四家”。有《东坡全集》等。►3208篇诗文

古诗韵典网提供《元修菜》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《元修菜》出自苏轼的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/10953.html