王郎曲

吴伟业〔清朝〕

王郎十五吴趋坊,覆额青丝白晢长。
孝穆园亭常置酒,风流前辈醉人狂。
同伴李生柘枝鼓,结束新翻善财舞。
锁骨观音变现身,反腰贴地莲花吐。
莲花婀娜不禁风,一斛珠倾宛转中。
此际可怜明月夜,此时脆管出帘栊。
王郎水调歌缓缓,新莺嘹呖花枝暖。
惯抛斜袖卸长肩,眼看欲化愁应懒。
摧藏掩抑未分明,拍数移来发曼声。
最是转喉偷入破,殢人肠断脸波横。
十年芳草长洲绿,主人池馆惟乔木。
王郎三十长安城,老大伤心故园曲。
谁知颜色更美好,瞳神剪水清如玉。
五陵侠少豪华子,甘心欲为王郎死。
宁失尚书期,恐见王郎迟。
宁犯金吾夜,难得王郎暇。
坐中莫禁狂呼客,王郎一声声顿息。
移床欹坐看王郎,都似与郎不相识。
往昔京师推小宋,外戚田家旧供奉。
只今重听王郎歌,不须冉把昭文痛。
时世工弹白翎雀,婆罗门舞龟兹乐。
梨园子弟爱传头,请事王郎教弦索。
耻向王门作伎儿,博徒酒伴贪欢谑。
君不见康昆崙、黄幡绰,承恩白首华清阁。
古来绝艺当通都,盛名肯放优閒多。
王郎王郎可奈何。

拼音解读

wáng láng shí wǔ wú qū fāng ,fù é qīng sī bái zhé zhǎng 。
xiào mù yuán tíng cháng zhì jiǔ ,fēng liú qián bèi zuì rén kuáng 。
tóng bàn lǐ shēng zhè zhī gǔ ,jié shù xīn fān shàn cái wǔ 。
suǒ gǔ guān yīn biàn xiàn shēn ,fǎn yāo tiē dì lián huā tǔ 。
lián huā ē nà bú jìn fēng ,yī hú zhū qīng wǎn zhuǎn zhōng 。
cǐ jì kě lián míng yuè yè ,cǐ shí cuì guǎn chū lián lóng 。
wáng láng shuǐ diào gē huǎn huǎn ,xīn yīng liáo lì huā zhī nuǎn 。
guàn pāo xié xiù xiè zhǎng jiān ,yǎn kàn yù huà chóu yīng lǎn 。
cuī cáng yǎn yì wèi fèn míng ,pāi shù yí lái fā màn shēng 。
zuì shì zhuǎn hóu tōu rù pò ,tì rén cháng duàn liǎn bō héng 。
shí nián fāng cǎo zhǎng zhōu lǜ ,zhǔ rén chí guǎn wéi qiáo mù 。
wáng láng sān shí zhǎng ān chéng ,lǎo dà shāng xīn gù yuán qǔ 。
shuí zhī yán sè gèng měi hǎo ,tóng shén jiǎn shuǐ qīng rú yù 。
wǔ líng xiá shǎo háo huá zǐ ,gān xīn yù wéi wáng láng sǐ 。
níng shī shàng shū qī ,kǒng jiàn wáng láng chí 。
níng fàn jīn wú yè ,nán dé wáng láng xiá 。
zuò zhōng mò jìn kuáng hū kè ,wáng láng yī shēng shēng dùn xī 。
yí chuáng yī zuò kàn wáng láng ,dōu sì yǔ láng bú xiàng shí 。
wǎng xī jīng shī tuī xiǎo sòng ,wài qī tián jiā jiù gòng fèng 。
zhī jīn zhòng tīng wáng láng gē ,bú xū rǎn bǎ zhāo wén tòng 。
shí shì gōng dàn bái líng què ,pó luó mén wǔ guī zī lè 。
lí yuán zǐ dì ài chuán tóu ,qǐng shì wáng láng jiāo xián suǒ 。
chǐ xiàng wáng mén zuò jì ér ,bó tú jiǔ bàn tān huān xuè 。
jun1 bú jiàn kāng kūn lún 、huáng fān chāo ,chéng ēn bái shǒu huá qīng gé 。
gǔ lái jué yì dāng tōng dōu ,shèng míng kěn fàng yōu jiān duō 。
wáng láng wáng láng kě nài hé 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《王郎曲》作者:吴伟业

吴伟业

吴伟业,(1609-1683) 字骏公,号梅村。江南太仓人。复社张溥弟子。明崇祯四年(1631)进士。授编修,迁左庶子。南明弘光朝授少詹事。顺治十一年(1654)被迫出仕,历官秘书院侍讲、国子监祭酒。后二年乞假归。工诗,与钱谦益、龚鼎孳并称"江左三大家"。少作才华艳发,吐纳风流,及阅历兴亡,则激楚苍凉。尤工七言歌行,人号"梅村体",一时称为绝调。亦工古文辞,能作戏曲。馀事填词,长调苍莽无尽,小令流丽稳妥,亦负时名。有《梅村家藏稿》及传奇《秣陵春》、杂剧《临春阁》、《通天台》。词集名《梅村词》。今人辑有《吴梅村全集》。►1134篇诗文

古诗韵典网提供《王郎曲》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《王郎曲》出自吴伟业的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/109715.html