临淮老妓行

吴伟业〔清朝〕

临淮将军擅开府,不斗身强斗歌舞。
白骨何如弃战场,青娥已自成灰土。
老大犹存一妓师,柘枝记得开元谱。
才转轻喉便泪流,尊前诉出漂零苦。
妾是刘家旧主讴,冬儿小字唱梁州。
翻新水调教桃叶,拨定鹍弦授莫愁。
武安当日誇声伎,秋娘绝艺倾时世。
戚里迎归金犊车,后来转入临淮第。
临淮游侠起山东,帐下银筝小队红。
巧笑射棚分画的,浓妆毬仗簇花丛。
纵为房老腰肢在,若论军容粉黛工。
羊侃侍儿能走马,李波小妹解弯弓。
锦带轻衫娇结束,城南挟弹贪驰逐。
忽闻京阙起黄尘,杀气奔腾满川陆。
探骑谁能到蓟门,空閒千里追风足。
消息无凭访两宫,儿家出入金张屋。
请为将军走故都,一鞭夜渡黄河宿。
暗穿敌垒过侯家,妓堂仍讶调丝竹。
禄山裨将带弓刀,醉拥如花念奴曲。
仓卒逢人问二王,武安妻子相持哭。
薰天贵势倚椒房,不为君王收骨肉。
翻身归去遇南兵,退驻淮阴正拔营。
宝剑几曾求死士,明珠还欲致倾城。
男儿作健酣杯酒,女子无愁发曼声。
可怜西风怒,吹折山阳树。
将军自撤沿淮戍。
不惜黄金购海师,西施一舸东南避。
郁洲崩浪大于山,张帆捩柁无归处。
重来海口竖降幡,全家北过长淮去。
长淮一去几时还,误作王侯邸第看。
收者到门停奏伎,萧条西市叹南冠。
老妇今年头总白,凄凉阅尽兴亡迹。
已见秋槐陨故宫,又看春草生南陌。
依然丝管对东风,坐中尚识当时客。
金谷田园化作尘,绿珠子弟更无人。
楚州月落清江冷,长笛声声欲断魂。

拼音解读

lín huái jiāng jun1 shàn kāi fǔ ,bú dòu shēn qiáng dòu gē wǔ 。
bái gǔ hé rú qì zhàn chǎng ,qīng é yǐ zì chéng huī tǔ 。
lǎo dà yóu cún yī jì shī ,zhè zhī jì dé kāi yuán pǔ 。
cái zhuǎn qīng hóu biàn lèi liú ,zūn qián sù chū piāo líng kǔ 。
qiè shì liú jiā jiù zhǔ ōu ,dōng ér xiǎo zì chàng liáng zhōu 。
fān xīn shuǐ diào jiāo táo yè ,bō dìng kūn xián shòu mò chóu 。
wǔ ān dāng rì kuā shēng jì ,qiū niáng jué yì qīng shí shì 。
qī lǐ yíng guī jīn dú chē ,hòu lái zhuǎn rù lín huái dì 。
lín huái yóu xiá qǐ shān dōng ,zhàng xià yín zhēng xiǎo duì hóng 。
qiǎo xiào shè péng fèn huà de ,nóng zhuāng qiú zhàng cù huā cóng 。
zòng wéi fáng lǎo yāo zhī zài ,ruò lùn jun1 róng fěn dài gōng 。
yáng kǎn shì ér néng zǒu mǎ ,lǐ bō xiǎo mèi jiě wān gōng 。
jǐn dài qīng shān jiāo jié shù ,chéng nán jiā dàn tān chí zhú 。
hū wén jīng què qǐ huáng chén ,shā qì bēn téng mǎn chuān lù 。
tàn qí shuí néng dào jì mén ,kōng jiān qiān lǐ zhuī fēng zú 。
xiāo xī wú píng fǎng liǎng gōng ,ér jiā chū rù jīn zhāng wū 。
qǐng wéi jiāng jun1 zǒu gù dōu ,yī biān yè dù huáng hé xiǔ 。
àn chuān dí lěi guò hóu jiā ,jì táng réng yà diào sī zhú 。
lù shān bì jiāng dài gōng dāo ,zuì yōng rú huā niàn nú qǔ 。
cāng zú féng rén wèn èr wáng ,wǔ ān qī zǐ xiàng chí kū 。
xūn tiān guì shì yǐ jiāo fáng ,bú wéi jun1 wáng shōu gǔ ròu 。
fān shēn guī qù yù nán bīng ,tuì zhù huái yīn zhèng bá yíng 。
bǎo jiàn jǐ céng qiú sǐ shì ,míng zhū hái yù zhì qīng chéng 。
nán ér zuò jiàn hān bēi jiǔ ,nǚ zǐ wú chóu fā màn shēng 。
kě lián xī fēng nù ,chuī shé shān yáng shù 。
jiāng jun1 zì chè yán huái shù 。
bú xī huáng jīn gòu hǎi shī ,xī shī yī gě dōng nán bì 。
yù zhōu bēng làng dà yú shān ,zhāng fān liè tuó wú guī chù 。
zhòng lái hǎi kǒu shù jiàng fān ,quán jiā běi guò zhǎng huái qù 。
zhǎng huái yī qù jǐ shí hái ,wù zuò wáng hóu dǐ dì kàn 。
shōu zhě dào mén tíng zòu jì ,xiāo tiáo xī shì tàn nán guàn 。
lǎo fù jīn nián tóu zǒng bái ,qī liáng yuè jìn xìng wáng jì 。
yǐ jiàn qiū huái yǔn gù gōng ,yòu kàn chūn cǎo shēng nán mò 。
yī rán sī guǎn duì dōng fēng ,zuò zhōng shàng shí dāng shí kè 。
jīn gǔ tián yuán huà zuò chén ,lǜ zhū zǐ dì gèng wú rén 。
chǔ zhōu yuè luò qīng jiāng lěng ,zhǎng dí shēng shēng yù duàn hún 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《临淮老妓行》作者:吴伟业

吴伟业

吴伟业,(1609-1683) 字骏公,号梅村。江南太仓人。复社张溥弟子。明崇祯四年(1631)进士。授编修,迁左庶子。南明弘光朝授少詹事。顺治十一年(1654)被迫出仕,历官秘书院侍讲、国子监祭酒。后二年乞假归。工诗,与钱谦益、龚鼎孳并称"江左三大家"。少作才华艳发,吐纳风流,及阅历兴亡,则激楚苍凉。尤工七言歌行,人号"梅村体",一时称为绝调。亦工古文辞,能作戏曲。馀事填词,长调苍莽无尽,小令流丽稳妥,亦负时名。有《梅村家藏稿》及传奇《秣陵春》、杂剧《临春阁》、《通天台》。词集名《梅村词》。今人辑有《吴梅村全集》。►1134篇诗文

古诗韵典网提供《临淮老妓行》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《临淮老妓行》出自吴伟业的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/109735.html

《临淮老妓行》名句