有垂柳引莺,古松巢鹤,石栽蒲草,池种荷花。
客来访、绿衣铺座席,红袖过汤茶。
评史讲经,赋诗观帖,竹间棋局,窗下琵琶。
况湖山清雅,僧房占、不尽水竹烟霞。
赢得老辞画省,荣赐乌纱。
便重寻旧隐,歌当细听,酒当满泛,休问其他。
人道昔时书屋,今更光华。
李昌祺(1376—1452)明江西庐陵人,名祯,字昌祺,以字行。永乐二年进士,选庶吉士,预修《永乐大典》。每遇僻书疑事,人多就质。擢吏部郎中,迁广西布政使,坐事谪。洪熙元年起为河南布政使,绳豪□,去贪残。致仕二十余年,屏迹不入公府。有《运甓漫稿》。►747篇诗文
古诗韵典网提供《风流子 书舍卷题周参政南峰》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《风流子 书舍卷题周参政南峰》出自李昌祺的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/111147.html
郭侯写竹真有名,平生少写风烟晴。
兴来只爱春雨态,毫端幻出如生成。
一竿亭亭俨中立,两竿垂垂梢叶湿。
月暗苍梧鬼魅愁,波惊渤澥蛟龙泣。
精微斋里客来稀,坐对新图静掩扉。
丁宁莫向青云挂,只恐随梭破壁飞。
桥庵野夫。
文章本少,事业全无。
半生苦被虚名误。
早乞微躯。
纳印绶、辞归里闾,买田园、教绕村居。
忘形处。
麻衣草屦。
放浪狎樵渔。
客里那堪送客归,临分相对各依依。
离亭酒尽人皆醉,故国书遥雁亦稀。
斜日驿楼秋树暗,孤村僧舍暝钟微。
武功秀色青如染,只好閒看静掩扉。
旬宣曾过罗浮洞,万里丛深驻吟鞚。
冯夷剪水为飞霙,脩篁叶冷擎偏重。
撒盐飘絮纷轻盈,六出五出俱鲜明。
空中树上两争白,月下风前都赛清。
乾坤一色纤尘绝,雪喜遇花花喜雪。
险径虽平少客行,繁枝纵好无人折。
冰姿绰约真自怜,高情只倚苍筤边。
先开后落得春早,易积难晞因地偏。
忆从移节临他壤,良夜几回劳梦想。
世间奇绝在遐陬,广平去后知谁赏。
老眼观图重叹嗟,旧游迢递隔天涯。
琼葩绿萼应如昨,惟笑衰翁双鬓华。
两竿萧洒墨淋漓,师法东淮顾定之。
却忆紫薇堂后坐,翠阴摇曳午晴时。