金河秋早水生凉,清漏沈沈夜未央。
阙对钟山通御气,露抟仙掌溢寒光。
天垂复道星辰近,月隐重城睥睨长。
粉署由来多俊彦,独惭题柱汉仙郎。
阙对钟山通御气,露抟仙掌溢寒光。
天垂复道星辰近,月隐重城睥睨长。
粉署由来多俊彦,独惭题柱汉仙郎。
李昌祺(1376—1452)明江西庐陵人,名祯,字昌祺,以字行。永乐二年进士,选庶吉士,预修《永乐大典》。每遇僻书疑事,人多就质。擢吏部郎中,迁广西布政使,坐事谪。洪熙元年起为河南布政使,绳豪□,去贪残。致仕二十余年,屏迹不入公府。有《运甓漫稿》。►747篇诗文
古诗韵典网提供《早朝》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《早朝》出自李昌祺的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/111404.html
大漠连川远,行人去国遥。
乌孙遗种在,狼望旧名消。
夜雪戎王帐,秋风使者轺。
悬知专对好,谈笑款天骄。
碧嶂屏风秀,清流束带圆。
烟霞醒醉梦,钟梵寤僧禅。
乱叶当人落,孤云引鹤还。
声闻如可契,应此息尘缘。
四牡騑騑耸众观,梁园邂逅暂相欢。
襟怀磊落真佳士,职任清闲最好官。
杨柳不禁秋后折,茱萸且向醉中看。
悬知归献王褒颂,三峡词源在笔端。
端居苦无悰,今旦得良契。
逍遥出近郭,散策淮水际。
草软倦堪眠,林香醉宜憩。
鸟哢晴始和,川容晚逾媚。
筱深风苇密,沙没夕潮至。
野鹭浑忘机,似识静者意。
幽怀颇得惬,逝景苦难系。
候卒晡欲还,春城暝将闭。
因知市朝隐,兼有林壑致。
永言终此生,涵泳太平世。
海上归来牖下终,去时同伴葬辽东。
重泉莫叹桐棺薄,玉匣籧篨等是空。