炎凉各异趣,习见皆寻常。
东风别有花富贵,孤干高擎三萼缀。
窈窕含娇却是娇,依稀似醉元非醉。
嫣然开向绣阁前,中纯雅淡傍清妍。
阴晴月露总足爱,欹侧偏正皆足怜。
鹊巢小星本诚敬,天遣灵苗示嘉应。
岂特祥钟草木蕃,行看庆衍螽斯盛。
妙哉妙笔妙通神,貌出芳容巧夺真。
颜色长鲜态长好,珍图宝算共千春。
李昌祺(1376—1452)明江西庐陵人,名祯,字昌祺,以字行。永乐二年进士,选庶吉士,预修《永乐大典》。每遇僻书疑事,人多就质。擢吏部郎中,迁广西布政使,坐事谪。洪熙元年起为河南布政使,绳豪□,去贪残。致仕二十余年,屏迹不入公府。有《运甓漫稿》。►747篇诗文
古诗韵典网提供《题一干三萼芍药画》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《题一干三萼芍药画》出自李昌祺的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/111832.html
见说昆山县,孤城在水乡。
汐潮通海近,云树接吴长。
夏暑圩田熟,秋阴学舍凉。
年年春色里,桃杏烂宫墙。
磊落才华迈后英,乡闱早占甲科名。
持衡西陕端无忝,分教中都倍有荣。
画鼓升堂黉舍晓,青山绕郭县楼晴。
丁宁勿叹淹闲散,早晚吴公荐贾生。
鹃啼燕乳催春色,练萼飘香不堪摘。
豳岐骏马越罗衫,汴砀游人故园客。
君家前代多簪缨,宋元诗礼留芳馨。
约山煌煌郡倅贵,架阁侃侃儒林英。
庆门积善天所祐,百年炜烨科名旧。
乘轩要路总豪雄,考槃绝涧都耆寿。
我朝泰运开隆平,阿翁屡被贤书徵。
遗荣恳辞民社寄,养晦惟结鸥鹭盟。
承传复得难兄弟,就中逸乐尤瑰异。
铜台岂惮登眺劳,梁园共诧歌词丽。
蹇予垂老临大籓,抚绥缉理稀曾闲。
薇花深署到者少,几回谈笑生欢颜。
况又相知且相契,鱼水亲情笃高谊。
数载频蒙慰藉勤,一旦宁云别离易。
君家奕世居乌江,石潭孤塔街市长。
虽无红杏照颜色,尚有青松环草堂。
鹏坊西行亦咫尺,竹林群彦多能识。
会间倘或询何如,贫是为官好消息。
素发严亲,酡颜慈母,眉寿双全。
屋润家肥,儿恭妇顺,孙更能贤。
夫妻快活团圆。
这想是、前生福缘。
更积阴功,仍行好事,长享耆年。
楼子花王副,根同蒂亦连。
固知皆雅淡,孰敢别蚩妍。
绣阁云鬟并,妆台月貌联。
暖风香雾里,向背总堪怜。