更相逢、洛川绣枕,袁家新妇。
碧杜红兰香不已,间以明珠翠羽。
正解佩、吴宫春暮。
蝶粉蜂黄都褪了,看雕梁、燕燕交交乳。
衣带缓,低眉妩。
梦中神女亲携付。
宁馨儿、天上石麟,人间绣虎。
才听啼声知大物,豪气略如其父。
请脱帽、为公狂舞。
玉果金钱汤饼会,愧无功、厚赉吾能与。
只愁写,弄璋句。
尤侗(1618-1704)字展成,一字同人,号悔庵、艮堂、西堂老人,江南长洲人。明季已有才名。入清,以贡生为永平推官,因打旗丁罢归。康熙十八年举博学鸿辞科,授检讨,与修《明史》,三年后辞归。诗词古文均有声于时。有《西堂杂俎》、《艮斋杂记》、《鹤栖堂文集》及传奇《钧天乐》、杂剧《读离骚》、《吊琵琶》等。►362篇诗文
古诗韵典网提供《贺新郎 其二 贺荔裳纳姬举子》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《贺新郎 其二 贺荔裳纳姬举子》出自尤侗的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/112661.html
红英已谢。
绿枝方亚。
拂拂薰风。
一番谷雨,晓来香透帘栊。
鼠姑红。
罗敷日日条桑下。
缫丝罢。
梅润罗裙钗。
小窗闲处,提壶自试新茶。
换轻纱。
搔首问天天不语,光阴无计消磨。
挑灯看剑自摩挲。
浇胸冷热酒,拍手短长歌。
遮莫英雄老去也,山林经济如何。
平章重事到烟波。
铙吹传玉鸭,水战教金鹅。
九灵山人泛东海,《麦秀》《黍离》歌慷慨。
席帽山人隐吴门,残山剩水声常吞。
二子不仕亦不死,惟有子中所为极难耳。
江西复,广东破,变姓名,北山卧。
弃妻子,浮江湘,足已折,身难藏。
使者来,引鸠觞,辞亲友,歌《七章》。
歌《七章》,悲元亡。
呜呼,元亡乃有文天祥!
君山行尽是黄山,山脊中分大石湾。
帆影忽来千树里,江声若出万峰间。
水云自起羁愁合,野鸟高飞客思闲。
临去尚劳回首望,美人日暮绾湘鬟。
漏天何日了,高卧尺篷孤。
但听水呜咽,不知山有无。
春心黏柳絮,客梦冷菰蒲。
却羡溪边叟,纶竿入画图。