春日曹侍御秋岳斋中社集

宋琬〔清朝〕

春山犹寂历,客思浩纵横。
怀古愁难减,逢人泣欲平。
烟花开上苑,羽猎尚西京。
草浅中黄劲,天高大白明。
朱铙方度曲,赤县未销兵。
故国馀枚叟,当时忌贾生。
晨星劳数子,硕果赖群卿。
醉忆桃枝簟,歌残凤尾檠。
风尘迁裋褐,岁月偃柴荆。
折翼怜霜鹤,枯鳞想涸鲸。
无家恒惨澹,有梦怯逢迎。
陇笛参差孔,邕琴一再鸣。
长楸沙苑马,细柳建章莺。
归骑银筝促,危楼画角清。
感时滋迸泪,望远倍含情。
藷蔗操为杖,垂虹宛似旌。
松山彫旧垄,雨雪卧孤城。
乳燕堤堤柳,归鸿夜夜声。
乾坤双屐小,江海一槎轻。
寄语岩栖者,何须身后名。

拼音解读

chūn shān yóu jì lì ,kè sī hào zòng héng 。
huái gǔ chóu nán jiǎn ,féng rén qì yù píng 。
yān huā kāi shàng yuàn ,yǔ liè shàng xī jīng 。
cǎo qiǎn zhōng huáng jìn ,tiān gāo dà bái míng 。
zhū náo fāng dù qǔ ,chì xiàn wèi xiāo bīng 。
gù guó yú méi sǒu ,dāng shí jì jiǎ shēng 。
chén xīng láo shù zǐ ,shuò guǒ lài qún qīng 。
zuì yì táo zhī diàn ,gē cán fèng wěi qíng 。
fēng chén qiān shù hè ,suì yuè yǎn chái jīng 。
shé yì lián shuāng hè ,kū lín xiǎng hé jīng 。
wú jiā héng cǎn dàn ,yǒu mèng qiè féng yíng 。
lǒng dí cān chà kǒng ,yōng qín yī zài míng 。
zhǎng qiū shā yuàn mǎ ,xì liǔ jiàn zhāng yīng 。
guī qí yín zhēng cù ,wēi lóu huà jiǎo qīng 。
gǎn shí zī bèng lèi ,wàng yuǎn bèi hán qíng 。
zhū zhè cāo wéi zhàng ,chuí hóng wǎn sì jīng 。
sōng shān diāo jiù lǒng ,yǔ xuě wò gū chéng 。
rǔ yàn dī dī liǔ ,guī hóng yè yè shēng 。
qián kūn shuāng jī xiǎo ,jiāng hǎi yī chá qīng 。
jì yǔ yán qī zhě ,hé xū shēn hòu míng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《春日曹侍御秋岳斋中社集》作者:宋琬

宋琬

宋琬(1614-1673) 字玉叔,号荔裳。山东莱阳人。顺治四年进士。授户部主事,累迁浙江按察使。顺治中,康熙初两遭诬告,被囚数年。晚年复起为四川按察使。工诗,与施闰章并称"南施北宋",加严沆、丁澎、陈祚明、张文光、赵宾又有"燕台七子"之目。其诗以才情隽丽、格合声谐见称。其词有"忧谗"之语,人服其赋情之真挚、用语之苍古。有《安雅堂全集》。词集名《二乡亭词》。►1783篇诗文

古诗韵典网提供《春日曹侍御秋岳斋中社集》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《春日曹侍御秋岳斋中社集》出自宋琬的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/114758.html