严太夫人挽诗

宋琬〔清朝〕

西掖陈情日,南陔乐未央。
公卿亲捧杖,厨俊尽升堂。
世羡鸣珂里,人传司隶章。
文孙方凤览,遏末复鹰扬。
石窌飞宸翰,金函礼法王。
含饴春正永,湘筥晚逾庄。
忽罢青精馔,言归白鹤乡。
板舆悬近圃,翟茀委空床。
孺子哀庾衮,邦人哭敬姜。
巷舂从此绝,秋社倍堪伤。
谬忝通家好,来依子舍傍。
无劳磨镜具,一为设椒浆。
彤管垂千载,徽音未可忘。

拼音解读

xī yè chén qíng rì ,nán gāi lè wèi yāng 。
gōng qīng qīn pěng zhàng ,chú jun4 jìn shēng táng 。
shì xiàn míng kē lǐ ,rén chuán sī lì zhāng 。
wén sūn fāng fèng lǎn ,è mò fù yīng yáng 。
shí pào fēi chén hàn ,jīn hán lǐ fǎ wáng 。
hán yí chūn zhèng yǒng ,xiāng jǔ wǎn yú zhuāng 。
hū bà qīng jīng zhuàn ,yán guī bái hè xiāng 。
bǎn yú xuán jìn pǔ ,zhái bó wěi kōng chuáng 。
rú zǐ āi yǔ gǔn ,bāng rén kū jìng jiāng 。
xiàng chōng cóng cǐ jué ,qiū shè bèi kān shāng 。
miù tiǎn tōng jiā hǎo ,lái yī zǐ shě bàng 。
wú láo mó jìng jù ,yī wéi shè jiāo jiāng 。
tóng guǎn chuí qiān zǎi ,huī yīn wèi kě wàng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《严太夫人挽诗》作者:宋琬

宋琬

宋琬(1614-1673) 字玉叔,号荔裳。山东莱阳人。顺治四年进士。授户部主事,累迁浙江按察使。顺治中,康熙初两遭诬告,被囚数年。晚年复起为四川按察使。工诗,与施闰章并称"南施北宋",加严沆、丁澎、陈祚明、张文光、赵宾又有"燕台七子"之目。其诗以才情隽丽、格合声谐见称。其词有"忧谗"之语,人服其赋情之真挚、用语之苍古。有《安雅堂全集》。词集名《二乡亭词》。►1783篇诗文

古诗韵典网提供《严太夫人挽诗》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《严太夫人挽诗》出自宋琬的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/114768.html