上元公夫子

宋琬〔清朝〕

矫矫徂徕柏,芾芾龙门桐。
灵凤栖丹霞,䌽翮飞雍雍。
吾师海岳姿,作赋淩崆峒。
弹琴面少室,双舄临河嵩。
到今溱蔡间,棠叶纷蒙茸。
圣朝应期运,雷雨从飞龙。
诏拜青琐闱,一鹗横高空。
袖中谏猎书,恺切回宸聪。
东华退食暇,帏幕开扶风。
参差奋长篴,四座陈笙镛。
美材尽吴越,燕赵兼梁雍。
贱子床下拜,自哂同萧蓬。
愧匪郑高密,庶令吾道东。
时维孟夏月,令旦薄天中。
师年甫愈艾,肤泽如丹红。
云衣灿冰雪,手策青芙蓉。
欲献九如篇,蹇拙难为工。
尝闻沧海上,贝阙罗珠宫。
羽人骖虬鸾,歌啸烟波通。
愿师享黄发,德与天巍崇。
策名日月上,坐收鼎耳功。
方将骑白鹿,高揖寻韩终。
或充扫花使,碧汉遥相从。

拼音解读

jiǎo jiǎo cú lái bǎi ,fèi fèi lóng mén tóng 。
líng fèng qī dān xiá ,䌽hé fēi yōng yōng 。
wú shī hǎi yuè zī ,zuò fù líng kōng dòng 。
dàn qín miàn shǎo shì ,shuāng xì lín hé sōng 。
dào jīn qín cài jiān ,táng yè fēn méng róng 。
shèng cháo yīng qī yùn ,léi yǔ cóng fēi lóng 。
zhào bài qīng suǒ wéi ,yī è héng gāo kōng 。
xiù zhōng jiàn liè shū ,kǎi qiē huí chén cōng 。
dōng huá tuì shí xiá ,wéi mù kāi fú fēng 。
cān chà fèn zhǎng dí ,sì zuò chén shēng yōng 。
měi cái jìn wú yuè ,yàn zhào jiān liáng yōng 。
jiàn zǐ chuáng xià bài ,zì shěn tóng xiāo péng 。
kuì fěi zhèng gāo mì ,shù lìng wú dào dōng 。
shí wéi mèng xià yuè ,lìng dàn báo tiān zhōng 。
shī nián fǔ yù ài ,fū zé rú dān hóng 。
yún yī càn bīng xuě ,shǒu cè qīng fú róng 。
yù xiàn jiǔ rú piān ,jiǎn zhuō nán wéi gōng 。
cháng wén cāng hǎi shàng ,bèi què luó zhū gōng 。
yǔ rén cān qiú luán ,gē xiào yān bō tōng 。
yuàn shī xiǎng huáng fā ,dé yǔ tiān wēi chóng 。
cè míng rì yuè shàng ,zuò shōu dǐng ěr gōng 。
fāng jiāng qí bái lù ,gāo yī xún hán zhōng 。
huò chōng sǎo huā shǐ ,bì hàn yáo xiàng cóng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《上元公夫子》作者:宋琬

宋琬

宋琬(1614-1673) 字玉叔,号荔裳。山东莱阳人。顺治四年进士。授户部主事,累迁浙江按察使。顺治中,康熙初两遭诬告,被囚数年。晚年复起为四川按察使。工诗,与施闰章并称"南施北宋",加严沆、丁澎、陈祚明、张文光、赵宾又有"燕台七子"之目。其诗以才情隽丽、格合声谐见称。其词有"忧谗"之语,人服其赋情之真挚、用语之苍古。有《安雅堂全集》。词集名《二乡亭词》。►1783篇诗文

古诗韵典网提供《上元公夫子》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《上元公夫子》出自宋琬的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/114789.html