送别张九如之任兴化太守

宋琬〔清朝〕

雍雍云际雁,汎汎沙中鸥。
人生聚散不易料,片云浮梗常悠悠。
昔我逢君燕市初,放怀今古中情舒。
官属司农分簿领,并驱羸马乘单车。
弈事居然称敌手,逐北君常负而走。
同列惊从壁上观,觥筹错乱横星斗。
余也沉身在罻罗,君为太息长悲歌。
便解左骖欲相赎,使我涕泪如江波。
作牧闽天载素琴,风涛万里蛮烟深。
冯唐欲老不召见,延年出守非其心。
故人官似黄杨厄,余亦飘摇江海客。
男儿郁郁不自得,鹪栖燕垒何能择。
隼旟飞飞出国门,临岐握手翻无言。
回首长安旧酒徒,一时历落如惊猿。
五两南征去不息,鹧鸪声里遥相忆。
驿使何时发武夷,应折梅花寄颜色。

拼音解读

yōng yōng yún jì yàn ,fá fá shā zhōng ōu 。
rén shēng jù sàn bú yì liào ,piàn yún fú gěng cháng yōu yōu 。
xī wǒ féng jun1 yàn shì chū ,fàng huái jīn gǔ zhōng qíng shū 。
guān shǔ sī nóng fèn bù lǐng ,bìng qū léi mǎ chéng dān chē 。
yì shì jū rán chēng dí shǒu ,zhú běi jun1 cháng fù ér zǒu 。
tóng liè jīng cóng bì shàng guān ,gōng chóu cuò luàn héng xīng dòu 。
yú yě chén shēn zài wèi luó ,jun1 wéi tài xī zhǎng bēi gē 。
biàn jiě zuǒ cān yù xiàng shú ,shǐ wǒ tì lèi rú jiāng bō 。
zuò mù mǐn tiān zǎi sù qín ,fēng tāo wàn lǐ mán yān shēn 。
féng táng yù lǎo bú zhào jiàn ,yán nián chū shǒu fēi qí xīn 。
gù rén guān sì huáng yáng è ,yú yì piāo yáo jiāng hǎi kè 。
nán ér yù yù bú zì dé ,jiāo qī yàn lěi hé néng zé 。
sǔn yú fēi fēi chū guó mén ,lín qí wò shǒu fān wú yán 。
huí shǒu zhǎng ān jiù jiǔ tú ,yī shí lì luò rú jīng yuán 。
wǔ liǎng nán zhēng qù bú xī ,zhè gū shēng lǐ yáo xiàng yì 。
yì shǐ hé shí fā wǔ yí ,yīng shé méi huā jì yán sè 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《送别张九如之任兴化太守》作者:宋琬

宋琬

宋琬(1614-1673) 字玉叔,号荔裳。山东莱阳人。顺治四年进士。授户部主事,累迁浙江按察使。顺治中,康熙初两遭诬告,被囚数年。晚年复起为四川按察使。工诗,与施闰章并称"南施北宋",加严沆、丁澎、陈祚明、张文光、赵宾又有"燕台七子"之目。其诗以才情隽丽、格合声谐见称。其词有"忧谗"之语,人服其赋情之真挚、用语之苍古。有《安雅堂全集》。词集名《二乡亭词》。►1783篇诗文

古诗韵典网提供《送别张九如之任兴化太守》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《送别张九如之任兴化太守》出自宋琬的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/114825.html