义虎行

宋琬〔清朝〕

汾水有樵客,刊木登崇冈。
霜浓崖谷滑,身坠虎穴旁。
虎子未离乳,牙爪无锋铓。
仓皇觅所出,峻壁如堵墙。
久之白额至,万壑风飞飏。
口衔半体物,不辨鹿与獐。
磔裂饲其儿,何用舂糗粮。
回身睨生人,怒目森电光。
少焉咆哮息,若有所思量。
便掷所馀肉,授客使客尝。
有客不敢饱,惴惴临镬汤。
母子竟酣寝,月晓山鸡鸣。
客心私自忖,朝餐我其当。
宁知了不顾,一跃淩大荒。
还期每亭午,命食遂为常。
晨昏得暂饱,饮血为酒浆。
月馀负子行,学步恣腾骧。
樵客守空穴,长恸呼穹苍。
为德何不卒,主人忽我忘。
熊豹倘来居,何肯效慈良。
不尔亦饿死,吾其葬此方。
俄顷载之出,耳畔松杉香。
茂林绝鸟迹,日色曛以黄。
蹩躠向虎拜,叩头启大王。
贱子姓甲乙,家在县南厢。
析薪糊八口,失足践贵疆。
恭承不咥恩,惠养兼扶将。
前身尔当省,或是父与兄。
辞家日已远,父母倚闾望。
我言若可解,送我归故乡。
祝罢虎前导,果至来径旁。
行行将告别,主客两徬徨。
樵言感再活,报德愧微凉。
到家卖斤斧,肥羜充尔肠。
郭外古瓦寺,夹道双白杨。
来月月三五,飨汝亭之阳。
虎也颔者再,相视泪浪浪。
匍匐返蓬室,家人惊且藏。
挥手唤其妇,人也几为伥。
张灯进麦饭,痛定话端详。
邻里半疑信,瘦削类巫尪。
贫家乏刍牧,自典粗布裳。
鸾刀未及奏,猛兽多宵行。
然诺怀一饭,摇尾来通庄。
市人竞攘臂,摐金骑屋梁。
不复施钩楯,罟网已在纲。
须臾遭急缚,献捷跻公堂。
县宰曰杀之,庶以惩不祥。
樵客闻此言,槌鼓膺锒铛。
长跪告明府,大恩安可戕。
对虎话畴昔,阶前如聚商。
大王犹在口,为我受兹创。
乞命于神君,微躯请代僵。
宰也嘉其义,解缚忍尔伤。
爰造所期处,高俎陈饩羊。
舔啖尽晷刻,逝矣何跳梁。
观者隘衢路,童叟纷趋跄。
亭名曰义虎,刻石传郊坊。
楚国谷于菟,书传非荒唐。
作诗表厥异,愧彼中山狼。

拼音解读

fén shuǐ yǒu qiáo kè ,kān mù dēng chóng gāng 。
shuāng nóng yá gǔ huá ,shēn zhuì hǔ xué páng 。
hǔ zǐ wèi lí rǔ ,yá zhǎo wú fēng máng 。
cāng huáng mì suǒ chū ,jun4 bì rú dǔ qiáng 。
jiǔ zhī bái é zhì ,wàn hè fēng fēi yáng 。
kǒu xián bàn tǐ wù ,bú biàn lù yǔ zhāng 。
zhé liè sì qí ér ,hé yòng chōng qiǔ liáng 。
huí shēn nì shēng rén ,nù mù sēn diàn guāng 。
shǎo yān páo xiāo xī ,ruò yǒu suǒ sī liàng 。
biàn zhì suǒ yú ròu ,shòu kè shǐ kè cháng 。
yǒu kè bú gǎn bǎo ,zhuì zhuì lín huò tāng 。
mǔ zǐ jìng hān qǐn ,yuè xiǎo shān jī míng 。
kè xīn sī zì cǔn ,cháo cān wǒ qí dāng 。
níng zhī le bú gù ,yī yuè líng dà huāng 。
hái qī měi tíng wǔ ,mìng shí suí wéi cháng 。
chén hūn dé zàn bǎo ,yǐn xuè wéi jiǔ jiāng 。
yuè yú fù zǐ háng ,xué bù zì téng xiāng 。
qiáo kè shǒu kōng xué ,zhǎng tòng hū qióng cāng 。
wéi dé hé bú zú ,zhǔ rén hū wǒ wàng 。
xióng bào tǎng lái jū ,hé kěn xiào cí liáng 。
bú ěr yì è sǐ ,wú qí zàng cǐ fāng 。
é qǐng zǎi zhī chū ,ěr pàn sōng shān xiāng 。
mào lín jué niǎo jì ,rì sè xūn yǐ huáng 。
bié xiè xiàng hǔ bài ,kòu tóu qǐ dà wáng 。
jiàn zǐ xìng jiǎ yǐ ,jiā zài xiàn nán xiāng 。
xī xīn hú bā kǒu ,shī zú jiàn guì jiāng 。
gōng chéng bú xī ēn ,huì yǎng jiān fú jiāng 。
qián shēn ěr dāng shěng ,huò shì fù yǔ xiōng 。
cí jiā rì yǐ yuǎn ,fù mǔ yǐ lǘ wàng 。
wǒ yán ruò kě jiě ,sòng wǒ guī gù xiāng 。
zhù bà hǔ qián dǎo ,guǒ zhì lái jìng páng 。
háng háng jiāng gào bié ,zhǔ kè liǎng bàng huáng 。
qiáo yán gǎn zài huó ,bào dé kuì wēi liáng 。
dào jiā mài jīn fǔ ,féi zhù chōng ěr cháng 。
guō wài gǔ wǎ sì ,jiá dào shuāng bái yáng 。
lái yuè yuè sān wǔ ,xiǎng rǔ tíng zhī yáng 。
hǔ yě hàn zhě zài ,xiàng shì lèi làng làng 。
pú fú fǎn péng shì ,jiā rén jīng qiě cáng 。
huī shǒu huàn qí fù ,rén yě jǐ wéi chāng 。
zhāng dēng jìn mài fàn ,tòng dìng huà duān xiáng 。
lín lǐ bàn yí xìn ,shòu xuē lèi wū wāng 。
pín jiā fá chú mù ,zì diǎn cū bù shang 。
luán dāo wèi jí zòu ,měng shòu duō xiāo háng 。
rán nuò huái yī fàn ,yáo wěi lái tōng zhuāng 。
shì rén jìng rǎng bì ,chuāng jīn qí wū liáng 。
bú fù shī gōu dùn ,gǔ wǎng yǐ zài gāng 。
xū yú zāo jí fù ,xiàn jié jī gōng táng 。
xiàn zǎi yuē shā zhī ,shù yǐ chéng bú xiáng 。
qiáo kè wén cǐ yán ,chuí gǔ yīng láng chēng 。
zhǎng guì gào míng fǔ ,dà ēn ān kě qiāng 。
duì hǔ huà chóu xī ,jiē qián rú jù shāng 。
dà wáng yóu zài kǒu ,wéi wǒ shòu zī chuàng 。
qǐ mìng yú shén jun1 ,wēi qū qǐng dài jiāng 。
zǎi yě jiā qí yì ,jiě fù rěn ěr shāng 。
yuán zào suǒ qī chù ,gāo zǔ chén xì yáng 。
tiǎn dàn jìn guǐ kè ,shì yǐ hé tiào liáng 。
guān zhě ài qú lù ,tóng sǒu fēn qū qiāng 。
tíng míng yuē yì hǔ ,kè shí chuán jiāo fāng 。
chǔ guó gǔ yú tú ,shū chuán fēi huāng táng 。
zuò shī biǎo jué yì ,kuì bǐ zhōng shān láng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《义虎行》作者:宋琬

宋琬

宋琬(1614-1673) 字玉叔,号荔裳。山东莱阳人。顺治四年进士。授户部主事,累迁浙江按察使。顺治中,康熙初两遭诬告,被囚数年。晚年复起为四川按察使。工诗,与施闰章并称"南施北宋",加严沆、丁澎、陈祚明、张文光、赵宾又有"燕台七子"之目。其诗以才情隽丽、格合声谐见称。其词有"忧谗"之语,人服其赋情之真挚、用语之苍古。有《安雅堂全集》。词集名《二乡亭词》。►1783篇诗文

古诗韵典网提供《义虎行》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《义虎行》出自宋琬的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/114826.html

《义虎行》名句