修竹篇为筠士上人作

宋琬〔清朝〕

茸城五月黄梅初,檐溜如瀑三尺馀。
古云避暑如避寇,炎蒸卑湿愁所如。
翠竹檀栾出红壁,莺声历乱高僧居。
便策青藤招素友,兴来不复劳肩舆。
少年释子喜迎客,洒除苔径开精庐。
笔底烟云北苑法,架上卷轴先秦书。
绕屋琅玕青万个,翛然直上淩空虚。
坐爱清光还复卧,绳床无足施籧篨。
一枕凉飔来北牖,睡起盘餐复何有。
斸将新笋伴伊蒲,已放龙孙出林薮。
羡尔丰神迥出群,此君楚楚真堪友。
却嫌十笏无馀地,渭川恨不栽千亩。
剥啄谁人共往还,祗应许我支离叟。
禅门阒寂万缘空,桑下一宿如飞鸿。
寓情于物恐为累,况乃色相存胸中。
支公好鹤兼好马,嗟君此意将无同。
三问支颐笑不答,少焉月出青林东。
清磬数声收众籁,空阶肃肃闻清风。
相送溪桥聊伫立,回看烟雾方濛濛。

拼音解读

róng chéng wǔ yuè huáng méi chū ,yán liū rú bào sān chǐ yú 。
gǔ yún bì shǔ rú bì kòu ,yán zhēng bēi shī chóu suǒ rú 。
cuì zhú tán luán chū hóng bì ,yīng shēng lì luàn gāo sēng jū 。
biàn cè qīng téng zhāo sù yǒu ,xìng lái bú fù láo jiān yú 。
shǎo nián shì zǐ xǐ yíng kè ,sǎ chú tái jìng kāi jīng lú 。
bǐ dǐ yān yún běi yuàn fǎ ,jià shàng juàn zhóu xiān qín shū 。
rào wū láng gān qīng wàn gè ,xiāo rán zhí shàng líng kōng xū 。
zuò ài qīng guāng hái fù wò ,shéng chuáng wú zú shī jǔ chú 。
yī zhěn liáng sī lái běi yǒu ,shuì qǐ pán cān fù hé yǒu 。
zhú jiāng xīn sǔn bàn yī pú ,yǐ fàng lóng sūn chū lín sǒu 。
xiàn ěr fēng shén jiǒng chū qún ,cǐ jun1 chǔ chǔ zhēn kān yǒu 。
què xián shí hù wú yú dì ,wèi chuān hèn bú zāi qiān mǔ 。
bāo zhuó shuí rén gòng wǎng hái ,zhī yīng xǔ wǒ zhī lí sǒu 。
chán mén qù jì wàn yuán kōng ,sāng xià yī xiǔ rú fēi hóng 。
yù qíng yú wù kǒng wéi lèi ,kuàng nǎi sè xiàng cún xiōng zhōng 。
zhī gōng hǎo hè jiān hǎo mǎ ,jiē jun1 cǐ yì jiāng wú tóng 。
sān wèn zhī yí xiào bú dá ,shǎo yān yuè chū qīng lín dōng 。
qīng qìng shù shēng shōu zhòng lài ,kōng jiē sù sù wén qīng fēng 。
xiàng sòng xī qiáo liáo zhù lì ,huí kàn yān wù fāng méng méng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《修竹篇为筠士上人作》作者:宋琬

宋琬

宋琬(1614-1673) 字玉叔,号荔裳。山东莱阳人。顺治四年进士。授户部主事,累迁浙江按察使。顺治中,康熙初两遭诬告,被囚数年。晚年复起为四川按察使。工诗,与施闰章并称"南施北宋",加严沆、丁澎、陈祚明、张文光、赵宾又有"燕台七子"之目。其诗以才情隽丽、格合声谐见称。其词有"忧谗"之语,人服其赋情之真挚、用语之苍古。有《安雅堂全集》。词集名《二乡亭词》。►1783篇诗文

古诗韵典网提供《修竹篇为筠士上人作》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《修竹篇为筠士上人作》出自宋琬的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/114915.html