长歌寄怀姜如须

宋琬〔清朝〕

甲寅之岁汝降初,我生汝后七月馀。
竹马春风事游戏,鸡犬暮归同一闾。
君家黄门早射策,盛年谒帝承明庐。
有儿颜色娇胜雪,珠襦绣褓青羊车。
予时抱持著膝上,许以弱女充扫除。
是时两姓雁行敌,绛华朱萼相扶疏。
操觚握椠众所羡,汝南颍上名非虚。
城东茆屋先人筑,清渠一道穿乔木。
同辈相携五六人,缥缃罗列开签轴。
冬菁作饭饱饔飧,布衾共卧忘休沐。
自是辕驹行步迟,却看雕鹗拚飞速。
当时天步日艰难,戎马交驰疆圉蹙。
盗贼纵横贾谊哀,国是纷纭蔡邕逐。
钩党方严谁见收,多君置橐供饘粥。
一朝变起尘沙飞,老亲白首同日归。
骨肉摧残那忍道,馀生孤孑将畴依。
渡江浮海无消息,飘泊不辞寒与饥。
予归已类辽城鹤,十人九人存者稀。
行经旧巷不复识,高台倾圮无门扉。
旅谷生庭故井塌,鸱鸮昼啸狐狸肥。
有客传书知汝在,但言北望常沾衣。
携家流落栖江左,出处怜予无一可。
旧业虽馀数顷田,犁锄欲把谁能那。
况复陈留风俗衰,青兕玄熊啼向我。
应诏公车解褐衣,勉寻升斗羞卑琐。
兔丝未附女萝枝,明珠已碎珊瑚颗。
三十馀年尽苦辛,回头万事伤心夥。
君有慈闱我母同,老人苦欲思山东。
男呻女吟归不得,到今兄弟犹飘蓬。
给谏桐乡有遗泽,季也常依皋伯通。
展转崎岖二千里,蓄甘负米心忡忡。
伯兮蹭蹬遭戕贼,黄鸟之诗伤我衷。
鹡鸰高冢郁相望,昔何荣盛今何穷。
古人四十称强仕,尔我年犹非暮齿。
形骸老丑青镜中,鬓毛镊尽还复起。
语云忧患能伤人,孝章讵有长年理。
江上春风变柳条,尺书忽坠来双鲤。
上言别后长相思,长跽开缄泪盈纸。
扁舟欲来蛟怒号,采采芙蓉隔江水。
君不见周周之禽最微细,羽翼相衔不相弃。
又不见交让之木柯叶同,南枝葳蕤北枝瘁。
少年意气轻云霄,中道飘零共憔悴。
吴门市卒避人知,灞上将军逢尉醉。
富贵升沉安足论,要当努力千秋事。
歌罢空堂骤雨来,灯火青荧愁不寐。

拼音解读

jiǎ yín zhī suì rǔ jiàng chū ,wǒ shēng rǔ hòu qī yuè yú 。
zhú mǎ chūn fēng shì yóu xì ,jī quǎn mù guī tóng yī lǘ 。
jun1 jiā huáng mén zǎo shè cè ,shèng nián yè dì chéng míng lú 。
yǒu ér yán sè jiāo shèng xuě ,zhū rú xiù bǎo qīng yáng chē 。
yǔ shí bào chí zhe xī shàng ,xǔ yǐ ruò nǚ chōng sǎo chú 。
shì shí liǎng xìng yàn háng dí ,jiàng huá zhū è xiàng fú shū 。
cāo gū wò qiàn zhòng suǒ xiàn ,rǔ nán yǐng shàng míng fēi xū 。
chéng dōng máo wū xiān rén zhù ,qīng qú yī dào chuān qiáo mù 。
tóng bèi xiàng xié wǔ liù rén ,piāo xiāng luó liè kāi qiān zhóu 。
dōng jīng zuò fàn bǎo yōng sūn ,bù qīn gòng wò wàng xiū mù 。
zì shì yuán jū háng bù chí ,què kàn diāo è pīn fēi sù 。
dāng shí tiān bù rì jiān nán ,róng mǎ jiāo chí jiāng yǔ cù 。
dào zéi zòng héng jiǎ yì āi ,guó shì fēn yún cài yōng zhú 。
gōu dǎng fāng yán shuí jiàn shōu ,duō jun1 zhì tuó gòng zhān zhōu 。
yī cháo biàn qǐ chén shā fēi ,lǎo qīn bái shǒu tóng rì guī 。
gǔ ròu cuī cán nà rěn dào ,yú shēng gū jié jiāng chóu yī 。
dù jiāng fú hǎi wú xiāo xī ,piāo bó bú cí hán yǔ jī 。
yǔ guī yǐ lèi liáo chéng hè ,shí rén jiǔ rén cún zhě xī 。
háng jīng jiù xiàng bú fù shí ,gāo tái qīng pǐ wú mén fēi 。
lǚ gǔ shēng tíng gù jǐng tā ,chī xiāo zhòu xiào hú lí féi 。
yǒu kè chuán shū zhī rǔ zài ,dàn yán běi wàng cháng zhān yī 。
xié jiā liú luò qī jiāng zuǒ ,chū chù lián yǔ wú yī kě 。
jiù yè suī yú shù qǐng tián ,lí chú yù bǎ shuí néng nà 。
kuàng fù chén liú fēng sú shuāi ,qīng sì xuán xióng tí xiàng wǒ 。
yīng zhào gōng chē jiě hè yī ,miǎn xún shēng dòu xiū bēi suǒ 。
tù sī wèi fù nǚ luó zhī ,míng zhū yǐ suì shān hú kē 。
sān shí yú nián jìn kǔ xīn ,huí tóu wàn shì shāng xīn huǒ 。
jun1 yǒu cí wéi wǒ mǔ tóng ,lǎo rén kǔ yù sī shān dōng 。
nán shēn nǚ yín guī bú dé ,dào jīn xiōng dì yóu piāo péng 。
gěi jiàn tóng xiāng yǒu yí zé ,jì yě cháng yī gāo bó tōng 。
zhǎn zhuǎn qí qū èr qiān lǐ ,xù gān fù mǐ xīn chōng chōng 。
bó xī cèng dēng zāo qiāng zéi ,huáng niǎo zhī shī shāng wǒ zhōng 。
jí líng gāo zhǒng yù xiàng wàng ,xī hé róng shèng jīn hé qióng 。
gǔ rén sì shí chēng qiáng shì ,ěr wǒ nián yóu fēi mù chǐ 。
xíng hái lǎo chǒu qīng jìng zhōng ,bìn máo niè jìn hái fù qǐ 。
yǔ yún yōu huàn néng shāng rén ,xiào zhāng jù yǒu zhǎng nián lǐ 。
jiāng shàng chūn fēng biàn liǔ tiáo ,chǐ shū hū zhuì lái shuāng lǐ 。
shàng yán bié hòu zhǎng xiàng sī ,zhǎng jì kāi jiān lèi yíng zhǐ 。
biǎn zhōu yù lái jiāo nù hào ,cǎi cǎi fú róng gé jiāng shuǐ 。
jun1 bú jiàn zhōu zhōu zhī qín zuì wēi xì ,yǔ yì xiàng xián bú xiàng qì 。
yòu bú jiàn jiāo ràng zhī mù kē yè tóng ,nán zhī wēi ruí běi zhī cuì 。
shǎo nián yì qì qīng yún xiāo ,zhōng dào piāo líng gòng qiáo cuì 。
wú mén shì zú bì rén zhī ,bà shàng jiāng jun1 féng wèi zuì 。
fù guì shēng chén ān zú lùn ,yào dāng nǔ lì qiān qiū shì 。
gē bà kōng táng zhòu yǔ lái ,dēng huǒ qīng yíng chóu bú mèi 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《长歌寄怀姜如须》作者:宋琬

宋琬

宋琬(1614-1673) 字玉叔,号荔裳。山东莱阳人。顺治四年进士。授户部主事,累迁浙江按察使。顺治中,康熙初两遭诬告,被囚数年。晚年复起为四川按察使。工诗,与施闰章并称"南施北宋",加严沆、丁澎、陈祚明、张文光、赵宾又有"燕台七子"之目。其诗以才情隽丽、格合声谐见称。其词有"忧谗"之语,人服其赋情之真挚、用语之苍古。有《安雅堂全集》。词集名《二乡亭词》。►1783篇诗文

古诗韵典网提供《长歌寄怀姜如须》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《长歌寄怀姜如须》出自宋琬的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/114938.html

《长歌寄怀姜如须》名句