踏莎行

夏完淳〔明朝〕

弹罢银筝,吹残玉管,梦中时有人儿唤。
春山点额翠朦胧,秋波入鬓云零乱。

语燕春帘,啼莺晓岸,登楼百遍肠千断。
泪珠滴上绛纱衣,待郎相见还相看。

拼音解读

dàn bà yín zhēng ,chuī cán yù guǎn ,mèng zhōng shí yǒu rén ér huàn 。
chūn shān diǎn é cuì méng lóng ,qiū bō rù bìn yún líng luàn 。

yǔ yàn chūn lián ,tí yīng xiǎo àn ,dēng lóu bǎi biàn cháng qiān duàn 。
lèi zhū dī shàng jiàng shā yī ,dài láng xiàng jiàn hái xiàng kàn 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《踏莎行》作者:夏完淳

夏完淳

夏完淳(1630—1647)明松江府华亭人,原名复,字存古。夏允彝子。七岁能诗文。十四岁从父及陈子龙参加抗清活动。鲁王监国,授中书舍人。事败被捕下狱,赋绝命诗,遗母与妻,临刑神色不变。有《南冠草》、《续幸存录》等。►390篇诗文

古诗韵典网提供《踏莎行》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《踏莎行》出自夏完淳的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/115836.html