春山点额翠朦胧,秋波入鬓云零乱。
语燕春帘,啼莺晓岸,登楼百遍肠千断。
泪珠滴上绛纱衣,待郎相见还相看。
夏完淳(1630—1647)明松江府华亭人,原名复,字存古。夏允彝子。七岁能诗文。十四岁从父及陈子龙参加抗清活动。鲁王监国,授中书舍人。事败被捕下狱,赋绝命诗,遗母与妻,临刑神色不变。有《南冠草》、《续幸存录》等。►390篇诗文
古诗韵典网提供《踏莎行》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《踏莎行》出自夏完淳的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/115836.html
炎晖熙自南,凯风豫以款。
水仙未成调,广陵已绝散。
明月入幽林,朱霞冒平阪。
碧涧疑烟浮,翠岭入云断。
言弹邱中琴,独倚山阿馆。
凄凄楚歌急,悠悠越吟缓。
所以玄夜游,清酌不能满。
凤去秦楼信杳然,返魂香尽断肠年。
茫茫两泪难为别,竹马交情十五年。
年年风色真难买,闻道春如海。
几度误佳期,独倚阑干,错把相思害。
柳绵枝上风尘债,乱点幽兰外。
翻解误红颜,自捲珠帘,日日盈盈待。
古南越,武夷太姥神灵穴。
苍茫八柱倒江河,沆漭三桑扶日月。
况值中兴定鼎还,龙趋虎跃参差间。
谁人奇遇君臣际,不愿追随供奉班。
知公意气一世无,当时寄兴真龙雏。
圣意九重方玉汝,天恩一命执金吾。
五侯争逐真人意,白璧黄金富门第。
万岁蓬莱旧羽林,五云骠骑新司隶。
此去长风度沧澥,天吴海若朝宗会。
为送鄂君青翰舫,翻思汉帝金根盖。
浮云何事尽南征,濛濛行在不胜情。
第一楼为龙虎阙,内三山作凤凰城。
五年客邸曾游所,别来风景殊今古。
春城烟雾入楼台,晓日云霞动旗鼓。
此日东风送客尘,车如流水水鳞鳞。
点君两袖霜华泪,倘忆羁迟异国人。
伤离别,相思又值清明节。
清明节,蓟门衰草,汉宫红叶。
愁怀万种凭谁说,边鸿不到音书绝。
音书绝,长安何处,晚山重叠。