镂玉裁琼莫比香。
娉婷枝上殢春光。
风流别有千般韵,割舍昏沉入醉乡。
蜂共蝶,尽乾忙。
檀心知未肯寻常。
从来诗苦人消瘦,乞与幽窗富锦囊。
娉婷枝上殢春光。
风流别有千般韵,割舍昏沉入醉乡。
蜂共蝶,尽乾忙。
檀心知未肯寻常。
从来诗苦人消瘦,乞与幽窗富锦囊。
赵长卿,宋宗室,居南丰,号仙源居士。宁宗嘉定末前后尚在世。尝买一妾,教之习苏轼文词,为女母索归,嫁之于农夫,每寄词以问讯,长卿则为酬答。文词通俗,多情爱之作。有《惜香乐府》。►339篇诗文
古诗韵典网提供《鹧鸪天 其一 荼蘼》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《鹧鸪天 其一 荼蘼》出自赵长卿的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/116214.html
娇马频嘶。
晓霜浓、寒色侵衣。
凤帷私语处,翻成离怨不胜悲。
更与叮咛祝后期。
素约谐心事,重来了、比看相思。
如何见得,明年春事浓时。
稳乘金腰袅,来烂醉、玉东西。
客帆卸尽风初定。夜空霜落吴江冷。
幸自不思归。无端乌夜啼。
鸡鸣残月落。到枕秋声恶。
有酒不须斟。酒深愁转深。
茅斋无客至。冰砚冻寒泚。
南枝喜入新诗里。恼人频嚼蕊。
恼人频嚼蕊。因思去腊江头醉。
倚动客兴伤春意。经年自叹人如寄。
光阴如拈指。光阴如拈指。
今夜雨。扫尽一番袢暑。
宛似潇潇鸣远浦。短蓬何日去。
自漉床头玉醑。清兴有谁知否。
反笑功名能几许。槐宫非浪语。
晴雪楼台,试灯帘幕,适是元宵。
罗绮娇春,帝城风景,今夜应饶。
争知我系如匏,便蹋月良天任教。
早闭柴门,从他箫鼓,细打轻敲。