正蕙圃风生,兰亭香扑。
青英暝池阁。
任翻红飞絮,游丝穿幕。
情怀易著。
奈宿酲、情绪正恶。
叹韶光渐改,年华荏苒,旧欢如昨。
追念凭肩盟誓,枕臂私言,尽成离索。
记得忘却。
当时事,那时约。
怕灯前月下,得见则个,厌厌只待觑著。
问新来、为谁萦牵,又还瘦削。
赵长卿,宋宗室,居南丰,号仙源居士。宁宗嘉定末前后尚在世。尝买一妾,教之习苏轼文词,为女母索归,嫁之于农夫,每寄词以问讯,长卿则为酬答。文词通俗,多情爱之作。有《惜香乐府》。►339篇诗文
古诗韵典网提供《瑞鹤仙 暮春有感》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《瑞鹤仙 暮春有感》出自赵长卿的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/116299.html
柳莺啼晓梦初惊。
香雾入帘清。
胭脂淡注宫妆雅,似文君、犹带春酲。
芳心婉娩,媚容绰约,桃李总消声。
相如春思正萦萦。
无奈惜花情。
曲栏小槛幽深处,与殷勤、遮护娉婷。
姚黄魏紫,十分颜色,终不似轻盈。
敛愁眉。恨依依。
肠断关情怨别离。云中过雁悲。
瘦因谁。病因谁。
屈指无言忖后期。此时人怎知。
世谛人多错。
阿谁将、虚名微利,放教轻著。
万事莫非前定了,选甚微如饮酌。
算徒诧、龙韬豹略。
纵使龙头安尺木,更从教、豹变生三角。
浑是梦,恍如昨。
吾庐自笑常虚廓。
对残编、磨穿枯砚,生涯微薄。
负郭田园能有几,随分安贫守约。
要不改、箪瓢颜乐。
西掖北扉终须到,且嘲风咏月常相谑。
更要甚,万金药。
日欲低时江景好,暮山紫翠重重。
钓筒收尽碧潭空。
一船霜夜月,两岸荻花风。
遥忆暖春新向火,黄昏下了帘栊。
水村渔浦舣孤篷。
单衾愁梦断,无梦转愁浓。
黄昏时候,诮不语、心如醉。
无眠凝想,别来绣阁,多应憔悴。
上了灯儿,知是睡哩坐哩。
蓦思归计。
又还是重屈指。
从今已后,暌离千万,且休容易。
这底凄惶,你看是谁不是。