一春憔悴有谁怜。
怀家寒食夜,中酒落花天。
见说江头春浪渺,殷勤欲送归船。
别来此处最萦牵。
短篷南浦雨,疏柳断桥烟。
赵长卿,宋宗室,居南丰,号仙源居士。宁宗嘉定末前后尚在世。尝买一妾,教之习苏轼文词,为女母索归,嫁之于农夫,每寄词以问讯,长卿则为酬答。文词通俗,多情爱之作。有《惜香乐府》。►339篇诗文
古诗韵典网提供《临江仙 暮春》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《临江仙 暮春》出自赵长卿的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/116301.html
南楼风物一番新。
春莫畀斯民。
岂但仁人恺弟,更兼政事如神。
人生最贵,荣登五马,千里蒙恩。
祗恐促归廊庙,去思有脚阳春。
正火山槐夏,黛叶缃枝,荔子新摘。
千里驰驱,荐仙源佳席。
浪比龙睛,未输崖蜜,灿烂然红摘。
满贮雕盘,纤纤素手,丹苞新擘。
梨栗粗疏,带酸橘柚,凡品多般,总羞标格。
何似浓香,洗烦襟仙液。
为爱真妃,再三珍重,价倾城倾国。
玉骨冰肌,风流酝藉,直宜消得。
荷钱浮翠点前溪。
梅雨日长时。
恰是清和天气,雕鞍又作分携。
别来几日愁心折,针线小蛮衣。
羞对绿阴庭院,衔泥燕燕于飞。
正金风无露。
玉宇生凉,楚郊无暑。
催起行人,恰槐黄时序。
万里晴霄,几人争睹,快鹏抟一举。
明月圆时,素秋中夜,凌云新赋。
那更渊源,词锋轻锐,笔阵纵横,学通今古。
誉望飞腾,是麟宗文虎。
魁荐归来,华堂香里,与管弦为主。
待看明年,彤墀射策,鳌头独步。
今夜雨。扫尽一番袢暑。
宛似潇潇鸣远浦。短蓬何日去。
自漉床头玉醑。清兴有谁知否。
反笑功名能几许。槐宫非浪语。