帘幕清风洒洒,园林绿荫垂垂。
楝花开遍麦秋时。
雨深芳草渡,蝴蝶正慵飞。
憔悴三春心事,风流一弄金衣。
韶光老尽起深思。
日长庭院里,徙倚听催归。
楝花开遍麦秋时。
雨深芳草渡,蝴蝶正慵飞。
憔悴三春心事,风流一弄金衣。
韶光老尽起深思。
日长庭院里,徙倚听催归。
赵长卿,宋宗室,居南丰,号仙源居士。宁宗嘉定末前后尚在世。尝买一妾,教之习苏轼文词,为女母索归,嫁之于农夫,每寄词以问讯,长卿则为酬答。文词通俗,多情爱之作。有《惜香乐府》。►339篇诗文
古诗韵典网提供《临江仙 初夏》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《临江仙 初夏》出自赵长卿的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/116319.html
片片空中剪水,巧妆春色,照耀江湖。
渐觉花毬转柳,荚阵飞榆。
散银杯、时时逐马。
翻缟带、一一随车。
遍帘隅。
寒生冰箸,光剖明珠。
应须。
浅斟低唱,毡垂红帐,兽爇金炉。
更向高楼,纵观吟醉谢娘扶。
静时闻、竹声岩谷,漫不见、禽影江湖。
尽踌躇。
歌阑宝玉,赋就相如。
千林落叶声声悲。
听凄惨、江皋雁飞。
难似玉肌,总惊花貌,压倒芳菲。
香心吐尽因谁。
料调鼎、工夫易期。
休唱阳关,莫歌白雪,雨泪沾衣。
牙领番腾一线红。
花儿新样喜相逢。
薄纱衫子轻笼玉,削玉身材瘦怯风。
人易老,恨难穷。
翠屏罗幌两心同。
既无闲事萦怀抱,莫把双蛾皱碧峰。
先生德行冠南丰。
锦绣作心胸。
暂屈徒劳州县,文章后进宗工。
督邮纲纪,才高幕府,雅望尤崇。
此去定膺光宠,且须满醉西东。
西风明月临台榭。准拟中秋夜。
一年等待到而今。为甚今宵陡顿、却无情。
姮娥应怨孤眠苦。取次为云雨。
素蟾特地暗中圆。未放清光容易、到仙源。