龟甲炉烟轻袅。
帘栊静、乳莺啼晓。
拂掠新妆,时宜头面,绣草冠儿小。
衫子揉蓝初著了。
身材称、就中恰好。
手撚双纨,菱花重照,带朵宜男草。
帘栊静、乳莺啼晓。
拂掠新妆,时宜头面,绣草冠儿小。
衫子揉蓝初著了。
身材称、就中恰好。
手撚双纨,菱花重照,带朵宜男草。
赵长卿,宋宗室,居南丰,号仙源居士。宁宗嘉定末前后尚在世。尝买一妾,教之习苏轼文词,为女母索归,嫁之于农夫,每寄词以问讯,长卿则为酬答。文词通俗,多情爱之作。有《惜香乐府》。►339篇诗文
古诗韵典网提供《雨中花令 咏美人》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《雨中花令 咏美人》出自赵长卿的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/116442.html
梅喜先春,雁惊未腊。
于门瑞气浮周匝。
正当月应上弦时,长庚梦与良辰合。
螺水恩浓,旴江德洽。
寿杯劝处燃红蜡。
明年此际祝遐龄,贺宾一一趋东阁。
夜雨如倾,满溪添涨桃花水。
落红铺地。
枝上堆浓翠。
去年如今,常伴酴醾醉。
今年里。
离家千里。
独猛东风泪。
雾透龟纱月映栏。
麦秋天气怯衣单。
楝花风软晓来寒。
懒起麝煤重换火,暖香浓处敛眉山。
眼波横浸绿云鬟。
麦畦匀绿。
枝头屑屑飞梅玉。
伤心何事人南北。
断尽回肠,忍听阳关曲。
倚窗青荫亭亭竹。
好风敲动声相续。
夜阑怕见银台烛。
会得离情,他也泪速速。
淡烟轻霭濛濛,望中乍歇凝晴昼。
才惊一霎催花,还又随风过了。
清带梨梢,晕含桃脸,添春多少。
向海棠点点,香红染遍,分明是、胭脂透。
无奈芳心滴碎,阻游人、踏青携手。
檐头线断,空中丝乱,才晴却又。
帘幕闲垂处,轻风送、一番寒峭。
正留君不住,潇潇更下黄昏后。