断虹斜界雨新晴。
烟村灯火晚,江浦画难成。
我向其间泛叶,终朝露渚风汀。
老来心事最关情。
不堪三弄笛,吹作断肠声。
赵长卿,宋宗室,居南丰,号仙源居士。宁宗嘉定末前后尚在世。尝买一妾,教之习苏轼文词,为女母索归,嫁之于农夫,每寄词以问讯,长卿则为酬答。文词通俗,多情爱之作。有《惜香乐府》。►339篇诗文
古诗韵典网提供《临江仙》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《临江仙》出自赵长卿的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/116520.html
把酒相劳苦,月色耀天章。
冰轮碾破寒碧,飞入酒樽凉。
击节词人妙句,吸此清辉万丈,肺腑亦生光。
揽袂欲仙举,逸兴共天长。
日边客,幕中俊,坐间狂。
浩歌清啸,恍然云海渺茫茫。
唤醒谪仙苏二,何事常愁客少,更恐被云妨。
月与人长好,广大醉为乡。
负你千行泪。
大都来、一寸心儿,万般萦系。
似恁愁烦那里洎。
故自三年二岁。
为你后、甘心憔悴。
终待说、山盟海誓。
这恩情、到此非容易。
拼做个,久长计。
紧要事须评议。
怕人人、蓦地知时,怎生处置。
毒害心肠祆知是。
怕你生烦到底。
便莫待、将人轻弃。
不是我多疑你。
被傍人、赚后失圈圚。
经一事,长一智。
玉妃整佩,绛节参差御。
一笑唤春回,正江南、天寒岁莫。
孤标独立,占断世间香,云屋冷,雪篱深,长记西湖路。
人间尘土,不是留花处。
羌管一声催,碎琼瑶、纷纷似雨。
枝头著子,聊与世调羹,功就后,盍归休,还记来时不。
叶底蜂衙催日晚。
向晚匀妆,巧画宫眉浅。
翠幕无风香自远。
金船酌酒须教满。
未说别离魂已断。
雨幌云屏,只恐良宵短。
心事不随飞絮乱。
宦情肯把恩情换。
楚楚窄衣裳。
腰身占却,多少风光。
共说春来春去事,凄凉。
懒对菱花晕晓妆。
闲立近红芳。
游蜂戏蝶,误采真香。
何事不归巫峡去,思量。
故来尘世断人肠。