晴空飘飘雨花坐,护此燕几垂飞檐。
老僧闭门一榻外,但有瓶钵云火奁。
人间日车手可热,道上火伞官争炎。
不知此地荫冰雪,崖花石蔓骈浓纤。
传闻仙人有蜕骨,玉塔未许窥幽潜。
行人各走记名姓,浪费粉板相黐黏。
不知苏黄岩上字,端有妙处垂缃缣。
至今岩泉泻千仞,似与二老争森严。
斯游与子固不薄,一饷喜逐清赏兼。
稽首林间古石佛,面目慈悲雄须髯。
狐狸骑项鼠绕膝,苍苔藓剥侵裙襜。
我愿石佛须少忍,欺善怕恶神所歼。
君不见迩来石佛胜铜鬼,会煮翁仲烹飞廉。
李石(1108—?),字知几,号方舟子,资州(今四川资中)人。高宗绍兴二十一年进士。调成都户曹参军。召为太学录,迁太学博士。二十九年,出为成都府学官。历通判彭州,知黎州、合州、眉州。孝宗淳熙二年(一一七五),为成都府路转运判官,寻罢。八年卒。有《方舟易说》、《方舟集》、《续博物志》等。►516篇诗文
古诗韵典网提供《游铜梁县云岩》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《游铜梁县云岩》出自李石的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/127209.html
玻璃江深麦初熟,引水细舂比炊玉。
老守斋钵自有馀,端为吾民忧不足。
荔枝堂前红数栽,倚树读书门不开。
收麦入厨催酿酒,客问遣骑何时来。
颡马非才具,蜗牛惜弊庐。
岁时甘伏枕,风雨阻来车。
药裹衣巾内,梅花酒盏疏。
江湖慰寂寞,一纸故人书。
烊铜作梁剑栈编,峡江百丈青云缘。
峡山鸟道飞翩翩,蜀仙自得壶中天。
丈人口诀谁与传,青城一炷心香烟。
萦藤络蔓紫翠牵,清河鍊师天上仙。
玉华楼高瞰平川,白日下界黑鬼缠。
帝曰汝往予详延,鼎转九丹书八篇。
清风来翔明月前,夏日不暍冬不绵。
青骡白鹤忘岁年,是家仙种张祖先。
椒子红熟丹浴泉,酿成白酒斗十千。
先生日日贪醉眠,为我寄语来日边。
古戍经秋暮,危梯迸野泉。
鹿头关上庙,骥足县中仙。
山叠疑无地,江宽欲放天。
英雄今已矣,自喜惯风烟。
民俗濒蛮诏,边城异土宜。
竹筒连水脉,板屋怯风吹。
药叟鸦随噪,樵童虎不窥。
爱山来九折,人笑此翁痴。