双鸟诗

韩愈〔唐朝〕

双鸟海外来,飞飞到中州。
一鸟落城市,一鸟集岩幽。
不得相伴鸣,尔来三千秋。
两鸟各闭口,万象衔口头。
春风卷地起,百鸟皆飘浮。
两鸟忽相逢,百日鸣不休。
有耳聒皆聋,有口反自羞。
百舌旧饶声,从此恒低头。
得病不呻唤,泯默至死休。
雷公告天公,百物须膏油。
自从两鸟鸣,聒乱雷声收。
鬼神怕嘲咏,造化皆停留。
草木有微情,挑抉示九州。
虫鼠诚微物,不堪苦诛求。
不停两鸟鸣,百物皆生愁。
不停两鸟鸣,自此无春秋。
不停两鸟鸣,日月难旋辀。
不停两鸟鸣,大法失九畴。
周公不为公,孔丘不为丘。
天公怪两鸟,各捉一处囚。
百虫与百鸟,然后鸣啾啾。
两鸟既别处,闭声省愆尤。
朝食千头龙,暮食千头牛。
朝饮河生尘,暮饮海绝流。
还当三千秋,更起鸣相酬。

拼音解读

shuāng niǎo hǎi wài lái ,fēi fēi dào zhōng zhōu 。
yī niǎo luò chéng shì ,yī niǎo jí yán yōu 。
bú dé xiàng bàn míng ,ěr lái sān qiān qiū 。
liǎng niǎo gè bì kǒu ,wàn xiàng xián kǒu tóu 。
chūn fēng juàn dì qǐ ,bǎi niǎo jiē piāo fú 。
liǎng niǎo hū xiàng féng ,bǎi rì míng bú xiū 。
yǒu ěr guō jiē lóng ,yǒu kǒu fǎn zì xiū 。
bǎi shé jiù ráo shēng ,cóng cǐ héng dī tóu 。
dé bìng bú shēn huàn ,mǐn mò zhì sǐ xiū 。
léi gōng gào tiān gōng ,bǎi wù xū gāo yóu 。
zì cóng liǎng niǎo míng ,guō luàn léi shēng shōu 。
guǐ shén pà cháo yǒng ,zào huà jiē tíng liú 。
cǎo mù yǒu wēi qíng ,tiāo jué shì jiǔ zhōu 。
chóng shǔ chéng wēi wù ,bú kān kǔ zhū qiú 。
bú tíng liǎng niǎo míng ,bǎi wù jiē shēng chóu 。
bú tíng liǎng niǎo míng ,zì cǐ wú chūn qiū 。
bú tíng liǎng niǎo míng ,rì yuè nán xuán zhōu 。
bú tíng liǎng niǎo míng ,dà fǎ shī jiǔ chóu 。
zhōu gōng bú wéi gōng ,kǒng qiū bú wéi qiū 。
tiān gōng guài liǎng niǎo ,gè zhuō yī chù qiú 。
bǎi chóng yǔ bǎi niǎo ,rán hòu míng jiū jiū 。
liǎng niǎo jì bié chù ,bì shēng shěng qiān yóu 。
cháo shí qiān tóu lóng ,mù shí qiān tóu niú 。
cháo yǐn hé shēng chén ,mù yǐn hǎi jué liú 。
hái dāng sān qiān qiū ,gèng qǐ míng xiàng chóu 。

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《双鸟诗》作者:韩愈

韩愈

韩愈(768-824),字退之,河南河阳(今河南孟州)人,郡望昌黎(今属河北)。贞元八年(792)登进士第。后连辟为宣武军董晋、徐泗张建封二幕节度推官。十八年,授四门博士,迁监察御史。因论事,贬阳山令。顺宗即位,移江陵府法曹参军。元和元年,召为国子博士。旋分教东都。为河南令,召为职方员外郎,复为国子博士分司。后历都官员外郎、比部郎中、史馆修撰、考功郎中知制语、中书舍人、太子右庶子等职。十二年为彰义军节度使裴度行军司马,淮西平,迁刑部侍郎。十四年,因上书谏迎佛骨获罪,贬潮州刺史。量移袁州。穆宗即位,征为国子祭酒。历兵部侍郎、京兆尹、吏部侍郎。卒,谥文。世称韩文公,又称韩昌黎、韩吏部。愈在古文、诗歌的理论和创作上都有重大成就,对后世有巨大影响。门人李汉编其遗文为《韩愈集》四十卷。今有《昌黎先生集》四十卷并《外集》行世。《全唐诗》编诗十卷。►416篇诗文

古诗韵典网提供《双鸟诗》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《双鸟诗》出自韩愈的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/12998.html