中有高人抱膝吟,双颜尚驻桃花色。
当年任侠游两河,纷纷赵李相经过。
剑光淬落若流水,笔阵横扫成陂陀。
东归万里谢侯幕,散尽千金复垂橐。
醉向金华驱石羊,閒从海上看云鹤。
我来把臂沪水滨,画图相对清心神。
感遇不吟楚妃叹,知音要与钟期亲。
手挥绿绮䣃巾帻,何物长康好笔力。
写置松嵓片石间,相见何人不相识。
毛奇龄(1623-1716) 字大可,又字于一、齐于,号西河,又号秋晴、僧弥、春迟等。萧山人。明诸生。清初曾参与抗清军事。事败,流亡多年始出。康熙时荐举博学鸿词科,授检讨,充明史馆纂修官。寻假归,不复出。治经史及音韵学,强记博闻,著述极富。然援引虽广,以不肯核检原书,每多错误。与毛先舒、毛际可并称"浙中三毛"。词学花间体,有"曲中齐梁"之评。有《西河文集》。词集名《毛翰林词》。►3437篇诗文
古诗韵典网提供《题松岩抚琴图》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《题松岩抚琴图》出自毛奇龄的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/133910.html
故典淹儒术,新王拜御书。
去登朝汉阙,归负指南车。
象郡衔碑远,蒲泥赐印馀。
边亭争负弩,为认马相如。
清兴招同馆,晴窗对曲㡘。
箧中三豕渡,花底一蜂潜。
下食饥逾美,深谈惯不嫌。
满头思插去,搔首白彡彡。
草堂积雨未曾开,霁色忻逢酒一杯。
风息草头知碍竹,日穿叶隙见残梅。
当轩野鸟横烟下,满案江鱼堆雪来。
自昔题诗倾四座,何人不让彦升才。
荆门不种章华树,此地还留洗妆处。
红粉销残涧道花,翠蛾飞作山城絮。
涧边白日自悠悠,城畔妆台秋复秋。
回首故园长不语,镇教淮水向东流。
招寻当雪霁,此地得幽栖。
岩曲通流细,林深入路迷。
鱼从寒潦伏,鸡傍午烟啼。
扶杖追随处,悠然物我齐。