哲人乘风归昊阊,上为列宿扬星芒。
远溯家世本汜乡,庐江之后来山阳。
先生早岁秉令望,名同第五饶文章。
当时四友称荀羊,于今遗策隶太常。
太丘有嗣誇二方,长者早驾天闲骧。
南驱闽峤东越疆,已经奖异称循良。
将迎鸠杖衔霞觞,忽然日蚀东壁傍。
越人闻之心感伤,有如秦相五羖亡。
童子出涕舂不相,方行四制挽辔缰。
山公起复义不妨,使君哭之心转疡。
试看东渡曹盱江,长歌一字一断肠。
从来虞殡能导丧,哀吟不复调宫商。
我今欲和徒徬徨,歌声欲绝哀未忘。
毛奇龄(1623-1716) 字大可,又字于一、齐于,号西河,又号秋晴、僧弥、春迟等。萧山人。明诸生。清初曾参与抗清军事。事败,流亡多年始出。康熙时荐举博学鸿词科,授检讨,充明史馆纂修官。寻假归,不复出。治经史及音韵学,强记博闻,著述极富。然援引虽广,以不肯核检原书,每多错误。与毛先舒、毛际可并称"浙中三毛"。词学花间体,有"曲中齐梁"之评。有《西河文集》。词集名《毛翰林词》。►3437篇诗文
古诗韵典网提供《读何使君夫子渡曹娥江哭父卷子书后》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《读何使君夫子渡曹娥江哭父卷子书后》出自毛奇龄的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/133930.html
春缸玉酒细鳞红。
怨鸟啼花隔数重。
银子蒜垂帘押静,新开背面两鸾栊。
栊鸾两面背开新。
静押帘垂蒜子银。
重数隔花啼鸟怨,红鳞细酒玉缸春。
拒霜花发红满枝,画屏金凤双差池。
汝南高士遘花甲,弧矢在囊酒在卮。
回思夙昔擅闻望,艺苑鸡坛屹相向。
第五名垂骠骑间,中郎文在司徒上。
闭门高卧三十年,东堂有弟留花砖。
浔阳自负达人誉,洛下共称之子贤。
与予意气颇相得,论议当前快冰释。
菜蕨犹存澹泊心,艨艟不费推移力。
自怜岁暮淮海行,马前挹水长清清。
只因早向胶东路,时见长庚彻夜明。
昔有轩辕松,皓质如傅粉。
雨实裹霜□,数干合一本。
其下穴甘液,有若禾在囷。
以兹赉嘉名,谓为藐姑坋。
磅磄与柜格,当此俱自损。
何期数千年,贞靖发孤愤。
峨峨尚书郎,秉直如郅恽。
杀贼志不诎,绝食遂甘殒。
首阳与华池,两两接车轸。
居人表忠节,祠庙日惟谨。
阶隙树佳草,所以护栏楯。
何者作荫樾,蓬苁蔽前阪。
惟时太史园,五粒方兆朕。
移将未拱把,纤若织篱槿。
俯仰甫数载,枳句渐囷蠢。
迄今阅二纪,郁作云盖偃。
风雨自崔错,鳞介亦蜿蝘。
青鸾并黄鹄,一一互相引。
浏莅卉歙间,号唳俨叩牝。
斯非徂徕山,亦异石门畛。
莲城种俱遥,衡岳望斯尽。
几见灌河植,谁则荷土畚。
得毋有神物,呵之使安稳。
前贤布徽烈,所赖继衮衮。
雎鸠得遗式,百度见绳准。
图画及咏歌,务在令不泯。
况当苍虬枝,白者等芝菌。
何易双双列,裛叶类茂苑。
贞心不可回,劲节不可挽。
藉此霜庭柯,可以告久远。
未辨弦中趣,徒怜爨下材。
秋风吹海水,落日照琴台。
目送归鸿远,弹成野鹤来。
雍门原有泪,不为薛公哀。
孤猿一啸万山深,今日何由响北岑。
听去不忘他日泪,呼来应识旧时心。
秋清月下惊禅梦,夜半霜寒伴梵吟。
携得鹫峰灵迹在,凭栏唱和有知音。