喜良友、东来双桨,布帆无恙。
白雪诗歌行笈里,青霞笑语吹台上。
更举杯、邀月有江鲈,樽堪饷。
樊川梦,情难漾。
旗亭句,人空唱。
看游蜂扰扰,蜜为谁酿。
燕市漫弹高士筑,邓林本是仙人杖。
问何年、乞得鉴湖归,臣无状。
吴绮(1619-1694) 字园次,一字丰南、半兰,号听翁,又号葹叟,别号红豆词人。江都(今属江苏)人。顺治拔贡生,荐授中书舍人,迁兵部主事,擢郎中,出为湖州知府。以事被劾罢官。工骈文,源出徐陵、庾信,出入《樊南》诸集。诗学晚唐李商隐、杜牧、温庭筠。又擅填词,以"把酒祝东风,种出双红豆"得"红豆词人"之雅号。有《林蕙堂集》及传奇《啸秋风》、《绣平原》。词集名《艺香词》。►2197篇诗文
古诗韵典网提供《满江红 其一 和孝威韵》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《满江红 其一 和孝威韵》出自吴绮的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/141455.html
说起题门事,重来总枉然。
看行行墨染,是齐纨扇。
颗颗情圆,是明珠串。
丝丝绣结香囊线。
赠答徒劳黄犬。
恨煞罡风、猛地把蓝桥波溅。
笑人间万事与心违。
问何方安稳。
是渔矶对梅花,祝向老来妻。
再相劝一杯,愿年年长,把凤箫吹。
仲夏十八日扬尔公招诸同人平山堂宴集睹壁间欧苏二公词有感分得删覃二韵 其二
三过存遗迹,兹来更快探。
风香常自北,山翠不归南。
柳为经年古,茶因得水甘。
还怜荷芰路,回棹夕阳酣。
池上芙蓉花,似解人将别。
当我欲去时,红英正奇绝。
临风故婀娜,映水转鲜洁。
我本相思人,对之徒怅结。
酹以一杯酒,芳华愿无歇。
无限春风上袜罗,洛神曾见赋东阿。
偶停残岁青帘舫,来听良宵白苧歌。
座上狂夫多小凤,屏前仙子尽长蛾。
紫云不识今谁是,但倒金尊唤奈何。