歌儿游女不知数,千家万家春灯红。
爆竹声中烟火出,忽如燄发阿房宫。
扑地流光走玉兔,垂天列炬成烛龙。
横看烂熳三十树,风起高城满烟雾。
明星落月飞纵横,急电惊雷莽回互。
层层怪幻鱼龙戏,蜃楼海市须臾至。
莲花火里剧分明,中有天下太平字。
是时宪府高崔嵬,建牙列戟倾金杯。
烹羔炮鳖惜良夜,黄金灰烬同尘埃。
酒酣漏永回鞭去,人压看场呼不开。
我闻此地旧王府,夜夜鳌山照歌舞。
绮罗台榭总丘墟,园林寂寞今无主。
乐复乐兮延千秋,醉歌莫问王与侯。
何日中原罢烽火,华灯如昼长遨游。
施闰章(1619-1683) 字尚白,一字屺云,号愚山、蠖斋、矩斋。安徽宣城人。工诗,主持东南坛坫数十年,时称"宣城体"。 祖父皆理学家。顺治六年(1649)进士,官江西布政司参议,分守湖西道,有政绩。康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院侍讲,与修《明史》。二十二年(1683)转侍读。王士祯论康熙诗人,以与宋琬合称"南施北宋"。古文学欧阳修、苏轼。以辨析理学及论修史之作最精。有《学馀堂文集》28卷,《诗集》50卷,《别集》4卷,《遗集》6卷。►3452篇诗文
古诗韵典网提供《烟火行》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《烟火行》出自施闰章的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/148335.html
入山傍林谷,陟岭多嶙峋。
哀此仆夫瘁,策杖聊逡巡。
仆夫习艰险,欲语还悲辛。
前有驿使过,百里起埃尘。
去时若流水,来时若连云。
妇女杂方物,舁载何纷纷。
行徒无休息,吏卒不敢嗔。
莫问所从来,问之泪沾巾。
马力尚可念,饕餮用斯人。
含情相劳苦,此意当谁陈。
郡僻沧洲外,城孤绝岛边。
乱云时结蜃,六月未闻蝉。
水气垂天阔,涛声裂地穿。
乘槎问牛女,消息转茫然。
幽栖野性爱长干,招我如君兄弟难。
交岂忘年称小友,饮同十日罄清欢。
江淹宅畔论才富,周处台边感岁寒。
犹记懒园荒径在,殷勤怀旧雪中看。
虚榭俯碧水,晴云晻西岑。
红药烂庭际,良会欢追寻。
去年当此日,旅食方滞淫。
何如叙亲旧,觞咏开重襟。
好风一回薄,馀芳散中林。
妍华易娱目,驰景难处心。
努力尽春醑,毋使年鬓侵。
彩鹢西南飞,昂首睨青天。
朝望芜江树,暮搴秋浦烟。
山川动漠漠,风雨鸣填填。
一塔林中出,突兀来我前。
天意不可测,客心翻茫然。
行当越潇湘,南浮炎海边。
风伯幸勿倦,努力相周旋。