秋光偏为照幽人,君去匡庐又将别。
炉峰瀑布千寻长,溅珠激雪相回翔。
九屏五老入窅眇,相看衣屦纷青苍。
涉溪何处询惠远,挹泉著意寻康王。
香山草堂已芜没,到今满地山花香。
我昔薄游屡迷误,崩云忽夺岩前路。
啼猿驯虎同往还,曲磴枯松自箕踞。
僧庐石壁竹林边,颓唐犹记题诗处。
祗今北发且脂车,徜徉安得同君去。
人生头白惭青山,输君年少身能閒。
此行努力应尽兴,长吟云树皆欢颜。
君看江上兵船满,但去山中君莫缓。
施闰章(1619-1683) 字尚白,一字屺云,号愚山、蠖斋、矩斋。安徽宣城人。工诗,主持东南坛坫数十年,时称"宣城体"。 祖父皆理学家。顺治六年(1649)进士,官江西布政司参议,分守湖西道,有政绩。康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院侍讲,与修《明史》。二十二年(1683)转侍读。王士祯论康熙诗人,以与宋琬合称"南施北宋"。古文学欧阳修、苏轼。以辨析理学及论修史之作最精。有《学馀堂文集》28卷,《诗集》50卷,《别集》4卷,《遗集》6卷。►3452篇诗文
古诗韵典网提供《龙山月下作歌送汪舟次游匡庐》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《龙山月下作歌送汪舟次游匡庐》出自施闰章的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/148437.html
二十年前见文字,气作长河捲平地。
二十年后看眉宇,皎如玉树凌孤屿。
江亭把臂心胸开,系舟斗酒相徘徊。
探怀自具五色笔,置身岂少黄金台。
气结肠回说不得,清秋鸿雁飞南北。
洞庭波阔九嶷深,彼美何由见颜色。
郑虔莫恨老青毡,司业年来乏酒钱。
相逢为道相思处,白鹭洲边乌桕树。
花近入杯香,灯残报夜长。
清欢薄丝竹,馀论及篇章。
独鹤从窥幔,高槐不受霜。
坐中兼老友,款款话难忘。
孤亭留客乱山边,下有泉流清可怜。
地近竹兰人不识,秪应唤汝竹兰泉。
旧传浴佛日,数过憩招提。
风俗青精饭,行吟白接䍦。
野花随径满,溪树与云齐。
何事违初服,家山废杖藜。
渝川捕民如捕贼,鸟惊兽駴各南北。
有时怒臂聚群力,遣骑飞符呼不得。
仰天峰外蒙山高,中有仄径缘秋毫。
夹路荆榛虎豹嗥,负嵎走险容尔曹。
巉岩更有弹子岭,居人半入青天影。
隔山十里越邻境,百年风俗成顽梗。
吾闻此乡山水奇,重岩邃壑多幽姿。
如何输税独无期,忍使催科困有司。
及此不戢后难治,破巢歼灭中心悲。
尔不见黄木江,前年杀人如薙草,区区弹子何足道。