美人寄我歌曲长,绵绵远道九回肠。
生未相逢苦相忆,置书三叹谁能忘。
跋扈词场殊不少,可怜难得心期好。
侧闻意气略时辈,论交执义非草草。
十年不肉亦不妻,南游江楚东会稽。
寻山自具客儿癖,挥策直蹋青云梯。
餐霞弄日绝壁外,碧萝琪树千峰低。
栖迟爱作陵阳客,手自钞书动盈尺。
登我溪上阁,坐看敬亭山。
把杯半醉叫李白,谢公楼畔时往还。
我欲因之附归梦,枫林踯躅摧心颜。
施闰章(1619-1683) 字尚白,一字屺云,号愚山、蠖斋、矩斋。安徽宣城人。工诗,主持东南坛坫数十年,时称"宣城体"。 祖父皆理学家。顺治六年(1649)进士,官江西布政司参议,分守湖西道,有政绩。康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院侍讲,与修《明史》。二十二年(1683)转侍读。王士祯论康熙诗人,以与宋琬合称"南施北宋"。古文学欧阳修、苏轼。以辨析理学及论修史之作最精。有《学馀堂文集》28卷,《诗集》50卷,《别集》4卷,《遗集》6卷。►3452篇诗文
古诗韵典网提供《答蒋大鸿》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《答蒋大鸿》出自施闰章的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/148443.html
连雪忽逾尺,倚楼频独看。
直忧乖岁序,宁敢怨春寒。
好客过寻少,疏梅满放难。
干戈闻海峤,愁绪正漫漫。
积藓残碑峙庙门,何人扪读为声吞。
宗臣不死终遗憾,荒墓虽封转断魂。
六百祀亡偏俎豆,千秋血谏总儿孙。
可怜劫火难销尽,尼父留题字尚存。
故园来何暮,陶陶永夜情。
近江看月好,把酒到鸡鸣。
归隐仍无计,愁吟过此生。
吾衰今已甚,愧尔说诗名。
危石峙寒潭,丹亭冒层雾。
结念霞上人,散目江头树。
晴浦漾澄鲜,归云曳遥素。
栖禽静不惊,钓客閒相语。
棹舟尔何人,独戛青冥去。
老去欢颜自渥丹,春风拂槛好加餐。
床头周易日频读,肘后方书时一看。
瓶醉紫螯留饷客,家临绿水不垂竿。
眼前耆旧谁为传,混迹从教戴鹖冠。