客里每过开口笑,花前失醉多狂言。
君言狂不妨,尔诗自擅场。
嗣宗太白今在眼,世上悠悠谁短长。
此花远自吴中买,古干盘根几百载。
不惜黄金舁入舟,柯叶如山全未改。
阆翁洒落真仙翁,对酒能歌语不同。
日张锦幄夜高烛,四坐云霞烂熳红。
乍晴还雨愁沾湿,地近东湖寒吹急。
百年欢乐能几何,乘兴呼朋如不及。
布袜青鞋客又来,馀花重见数枝开。
当头明月复已满,人生不饮胡为哉。
春风但肯相留得,还傍花丛醉几回。
施闰章(1619-1683) 字尚白,一字屺云,号愚山、蠖斋、矩斋。安徽宣城人。工诗,主持东南坛坫数十年,时称"宣城体"。 祖父皆理学家。顺治六年(1649)进士,官江西布政司参议,分守湖西道,有政绩。康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院侍讲,与修《明史》。二十二年(1683)转侍读。王士祯论康熙诗人,以与宋琬合称"南施北宋"。古文学欧阳修、苏轼。以辨析理学及论修史之作最精。有《学馀堂文集》28卷,《诗集》50卷,《别集》4卷,《遗集》6卷。►3452篇诗文
古诗韵典网提供《阆园牡丹花下醉歌》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《阆园牡丹花下醉歌》出自施闰章的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/148466.html
客行倦修涂,流民填路隅。
吞声但长跪,泪下沾衣襦。
停车倾我箧,人给惭锱铢。
去此未及远,接踵相号呼。
谁能尽沾洒,缓死争须臾。
去年民为鱼,今年麦又枯。
岂无蠲租令,不得收沟渠。
萧条日将夕,酸鼻空踟蹰。
仙客联翩倚槛来,丹亭曾向日边开。
残柯蔽芾犹连井,芳草凄迷旧有台。
接坐共怜星聚地,凌云谁称岁寒材。
风流未坠馀陈迹,怅望千春首重回。
龙沙精舍水云隈,长夏松阴昼不开。
传说两贤留讲席,百年惆怅一人来。
浮图跨天汉,海阳不盈掬。
万象归空蒙,环溪涨新绿。
城郭何参差,蔽亏半林木。
遥看白岳云,天际来相逐。
叶落风高水树疏,扁舟雪里馔江鱼。
家人问我归何得,一帙新诗数卷书。