矮屋才高六七尺,青桐恨少两三株。
长夏炎蒸欲大叫,祗应舴艋眠菰芦。
谁写此卷幅盈丈,毋乃万里江山图。
野渡村帘见毫末,空天古树何扶疏。
傍水人烟接陇亩,腰镰刈黍者谁与。
层峰千仞忽壁立,拂云倒挂青芙蕖。
亲经剑阁复洱海,笔力故与他人殊。
浮庐老禅吾旧友,自诩浮山天下无。
知君丘壑有夙好,一官转徙罹艰虞。
脱身虎穴来阙下,惊看霜雪侵髭须。
不敢便乞归田庐,挥毫十指争樵渔。
慈仁寺里喜相见,好向旗亭倾玉壶。
圣朝解网宽遐陬,孤臣会见恩沾濡。
但恐犹怜子卿节,未许先耽贺监湖。
施闰章(1619-1683) 字尚白,一字屺云,号愚山、蠖斋、矩斋。安徽宣城人。工诗,主持东南坛坫数十年,时称"宣城体"。 祖父皆理学家。顺治六年(1649)进士,官江西布政司参议,分守湖西道,有政绩。康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院侍讲,与修《明史》。二十二年(1683)转侍读。王士祯论康熙诗人,以与宋琬合称"南施北宋"。古文学欧阳修、苏轼。以辨析理学及论修史之作最精。有《学馀堂文集》28卷,《诗集》50卷,《别集》4卷,《遗集》6卷。►3452篇诗文
古诗韵典网提供《题姚羹湖画卷》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《题姚羹湖画卷》出自施闰章的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/148573.html
回风振江甸,孤云正徘徊。
东南烽火后,白骨横皑皑。
谁言豺虎窟,得见金银台。
霖雨泥修途,白发日以催。
挥手招列仙,掖我临九垓。
白鹿为我骑,寒花为我开。
天浆行可酌,抗言浮一杯。
毋为卧穷巷,跼蹐中心哀。
城隅别墅结茅屋,千亩阴森尽修竹。
同心握手此开尊,竹色客衣相与绿。
五千南北成别离,昨岁干戈乱心曲。
鲥鱼芦笋杂莼羹,百觞劝我苦不足。
昔时侍从官长安,对客挥毫人共看。
意气风流天下重,五侯七贵争交欢。
一朝特简拥千骑,未许淹留问丛桂。
岁星忽厌隐金门,便拟墙东长避世。
羡君蹑屐临东山,清歌白苧长欢颜。
羡君藏书馀万卷,鸟篆龙文时在眼。
丈夫功成须拂衣,扁舟新买系渔矶。
飘摇万事君休问,惟有浮云无是非。
漫言谁主客,随处即林塘。
杯试仙槎古,花连乌几香。
艰虞才不尽,飞动意难忘。
明日携春卷,还来卧石床。
野桥何处觅,丹井自泠泠。
髣髴看三叠,潺湲爱独听。
仙源知远近,山影乱空冥。
凿石谁题字,惟馀壁藓青。
将适山阴答桐城周子兼示豫章陈子时二子寓开元寺周有秋泛剡溪之作
前年雨雪沾客衣,我回自粤君将归。
临岐序尔宛游草,一尊未尽孤蓬飞。
今年君来我东发,立马长桥生白发。
梦游已吸赤城霞,开眼犹看敬亭月。
羡君冲口皆尺璧,宛陵万壑镌墨迹。
南州孺子诗绝群,坐啸开元共晨夕。
途穷上客无颜色,枯鱼勺水求不得。
嫫母被锦夷光织,相看万古一叹息。
君言我发勿踟蹰,且趁春潮入画图。
秋来亦有山阴棹,相逢傥在西子湖。
但使禹穴能留李白住,不愁吾道沧州孤。