何来词客入京洛,皎然玉树凌天风。
才锋不数三语掾,腹笥直并五经筒。
彩毫濯出蜀江锦,健腕铸作首山铜。
投诗烂熳满朝贵,苦心追琢推良工。
公卿倾倒筵上客,开樽列坐金绵狨。
春华绝艳今所少,刮目那敢呼吴蒙。
谁是昌黎重昌谷,鸿词且献蓬莱宫。
施闰章(1619-1683) 字尚白,一字屺云,号愚山、蠖斋、矩斋。安徽宣城人。工诗,主持东南坛坫数十年,时称"宣城体"。 祖父皆理学家。顺治六年(1649)进士,官江西布政司参议,分守湖西道,有政绩。康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院侍讲,与修《明史》。二十二年(1683)转侍读。王士祯论康熙诗人,以与宋琬合称"南施北宋"。古文学欧阳修、苏轼。以辨析理学及论修史之作最精。有《学馀堂文集》28卷,《诗集》50卷,《别集》4卷,《遗集》6卷。►3452篇诗文
古诗韵典网提供《走笔用韵答沈客子见赠》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《走笔用韵答沈客子见赠》出自施闰章的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/148583.html
登封城郭嵩之阳,崒嵂青冥云锦张。
重云三日雨如霰,满耳虫声秋叶黄。
此时独坐生白发,忽忆美人邈金阙。
开尊永昼坐论文,捲幔清宵同对月。
长安车马无时休,临岐执手重淹留。
浩歌早识名山兴,瑶华送我寻嵩丘。
一生当著几两屐,放眼一步成十洲。
看君亦有向平意,望远那免张衡愁。
玉女窗,捣衣石。
来朝新霁凌绝壁,与谁共作峰头客。
关情千里意何如,雪夜灯前细作书。
画省苦吟从寓直,高台极目怅离居。
山园入梦家仍远,星使还乡计已疏。
闻道北堂身转健,朝朝含笑进江鱼。
爱说前山好,褰裳洞口行。
积烟无去住,疏雨乱阴晴。
石巧皆成象,峰多不记名。
遥看又灵境,天柱独峥嵘。
知子平原后,怀才与世疏。
心轻虎观席,手著龙门书。
纵饮贫长醉,择官閒有馀。
扁舟宛溪去,一为问吾庐。
双投真益不宜人,隔岁陈醪暂入唇。
香冽谁能更柔旨,风流闻有洞庭春。