丈夫五马二千石,安得风流满人口。
生计曾耕江上田,宦游用尽囊中钱。
公庭草绿东风暧,吏舍人稀白鹿眠。
惜哉东坡雪堂成瓦砾,元之竹楼亦野火。
请君莫废千秋迹,诗成箕踞无不可,但恨古人不见我。
施闰章(1619-1683) 字尚白,一字屺云,号愚山、蠖斋、矩斋。安徽宣城人。工诗,主持东南坛坫数十年,时称"宣城体"。 祖父皆理学家。顺治六年(1649)进士,官江西布政司参议,分守湖西道,有政绩。康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院侍讲,与修《明史》。二十二年(1683)转侍读。王士祯论康熙诗人,以与宋琬合称"南施北宋"。古文学欧阳修、苏轼。以辨析理学及论修史之作最精。有《学馀堂文集》28卷,《诗集》50卷,《别集》4卷,《遗集》6卷。►3452篇诗文
古诗韵典网提供《黄州醉歌赠郭太守》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《黄州醉歌赠郭太守》出自施闰章的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/148599.html
黄河昨日冰初泮,淮口新年雪又深。
流水冻来犹不去,断篷飘转独何心。
风驱大漠浮烟灭,天闪寒光白日阴。
却羡翩翩游猎骑,抨弓逐兔出平林。
归魂惊夜半,一雨觉秋多。
岩谷老丛桂,江湖添白波。
随人伤汗漫,得句失蹉跎。
客舍还离隔,冲泥谁数过。
累日困人事,归舟如故乡。
西山惜分手,送我开清光。
茅屋向波绿,江花随岸香。
一官真作客,敢问路何长。
参军旧藩府,作客老江城。
慈母黄泉恨,羁人白发生。
涂穷羞堕泪,交广悔多情。
消渴还词赋,诸侯识马卿。
禁旅初通蜀道年,捷书昨夜报甘泉。
九重推毂筹先定,六诏投戈檄可传。
飞栈连云沉白骨,盘山转粟上青天。
秦民供亿忧方切,侧首西风一惘然。