陈与义〔宋朝〕
多难还分手,江边白发新。
公为九州督,我是半途人。
政尔倾全节,终然却要身。
平生第温峤,未必下张巡。
公为九州督,我是半途人。
政尔倾全节,终然却要身。
平生第温峤,未必下张巡。
古诗韵典网提供《再别》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《再别》出自陈与义的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/152446.html
闻道歌行伏李绅,古来贤守是诗人。
久钦乐广怀披雾,一见周瑜胜饮醇。
海内期公黄閤老,尊前容我白纶巾。
佳篇咀嚼真堪饱,此日何忧甑有尘。
老心霜下松,名与隆公齐。
人物北斗南,佛事东院西。
平生四海脚,不踏四海泥。
晚说汝州禅,饱啖天宁齑。
梦中与我遇,相扶两枯藜。
每见眼自明,不复烦金篦。
却从梦中别,未免意惨悽。
它时访生死,林深路应迷。
南轩面对芙蓉浦。宜风宜月还宜雨。
红少绿多时。帘前光景奇。
绳床乌木几。尽日繁香里。
睡起一篇新。与花为主人。
清晓坐南轩,望山头屡侧。
居士亦岂痴,飞云方未息。
乐哉此远俗,乱世免怵迫。
那知百战祸,岂识三空厄。
闭门美享睡,开门瞻翠壁。
远客谢主人,分此一窗碧。
新晴鸟鸣檐,微暑风入席。
萧然此白首,岂更冒朝帻。
誓将老兹地,不复数晨夕。
但恨食无肉,臞仙出山泽。
蛰雷转空肠,吐句作圭璧。
一笑示邻家,向来无此客。
世故信有力,挽我复北驰。
独冲七月暑,行此无尽陂。
百卉共山泽,各自有四时。
华实相后先,盛过当同衰。
亦复观我生,白发忽及期。
夕云已不征,客子今何之。
愿传飞仙术,一洗局促悲。
被襟阆风观,濯发扶桑池。