陈与义〔宋朝〕
明窗延静昼,默坐息诸缘。
聊将无穷意,寓此一炷烟。
当时戒定慧,妙供均人天。
我岂不清□,于今醒心然。
炉香袅孤碧,云缕飞数千。
悠然凌空去,缥缈随风还。
世事有过现,薰性无变迁。
应如水中月,波定还自丸。
聊将无穷意,寓此一炷烟。
当时戒定慧,妙供均人天。
我岂不清□,于今醒心然。
炉香袅孤碧,云缕飞数千。
悠然凌空去,缥缈随风还。
世事有过现,薰性无变迁。
应如水中月,波定还自丸。
陈与义〔宋朝〕
古诗韵典网提供《烧香》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《烧香》出自陈与义的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/153044.html
北客霜侵鬓,南州雨送年。
未闻兵革定,从使岁时迁。
古泽生春霭,高空落暮鸢。
山川含万古,郁郁在樽前。
商水西门语,东风动柳枝。
年华入危涕,世事本前期。
草草檀公策,茫茫杜老诗。
山川马前阔,不敢计归时。
兴公赋天台,千字一何少。
岘山逢巧匠,笼络六诗了。
馀情到娘子,心动云缥缈。
彷佛山阿人,薜荔一身绕。
殷勤供泚笔,路转得龙沼。
应龙喜公来,嘘气纷雾杳。
忽然张盖起,知不受人扰。
诗成中有画,幽情杂荒窈。
从公虽一快,顾有和诗挠。
是事姑置之,归路迷日表。
安得永兹乐,彭铿尚为夭。
但愁归城中,念山令人老。
遥瞻南嶂深复深,双崖与天藏太阴。
青鞋济胜不能懒,踏破积雪穷崎嵚。
空中朽树抱孤筱,无窍苍壁生横林。
孤禽三叫危石裂,欲返未返神萧森。
磴回忽然何处所,当面烟如翠蛟舞。
石门泄风无昼夜,古木截道藏雷雨。
丹丘赤城去几许,下视人间足尘土。
放身天地不自知,导以龙蛇翼熊虎。
山中异事记今晨,杖藜得道孙与陈。
离离树子鹊惊飞,独倚枯筇无限时。
千丈虚廊贮明月,十分奇事更新诗。
人间路绝窗扉语,天上云空阁影移。
遥想王戎烛下算,百年辛苦一生痴。