江湖千里人影绝,一叶小舟何处来。
芦荻花中有渔者,蓑笠为衣楫为马。
止将烟水作生涯,红曲盐鱼荷裹鲊。
舟人争买不论钱,我亦聊将荐杯斝。
烹庖入坐气微腥,饤饾登盘色如赭。
但能得趣酒杯中,也胜弹铗人门下。
君不见仲尼鱼馁则不食,陈蔡面犹含菜色。
又不见退之欲饱东海鲸,焉知家有啼饥声。
我居江乡厌海味,今日鱼虾八珍贵。
朱门日兴费万钱,未必一生常适意。
尔曹异日宦西东,一饭安得如今同。
寄鲊不须劳孟宗,但愿清白传家风。
我将归结鸡豚社,不用击鲜如陆贾。
但愿年丰鱼米贱,欣然醉饱同天下。
王十朋(1112~1171) 宋代诗文家、学者。字龟龄,号梅溪。浙江温州乐清人。家境清寒,初在家梅溪聚徒讲学,绍兴二十七年(1157)状元,历官绍兴府佥判、侍讲、侍御史,后出知夔州、湖州。1171年被授予太子詹事,因病力辞,以龙图阁学士致仕,卒谥忠文。有《梅溪集》及《杜陵诗史》《东坡诗集注》等。赴任夔州和转任湖州途中曾两度游武昌、江夏,观南楼,登黄鹤楼,作五绝《黄鹤楼》、五古《一览亭》、七绝《登压云亭》、七律《南楼》等。►2209篇诗文
古诗韵典网提供《买鱼行》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《买鱼行》出自王十朋的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/159000.html
安定先生贤矣哉,一时高第俱英材。
诜然达者播廊庙,贫贱亦足光蓬莱。
会稽吴君更超绝,至今士子犹能说。
讲堂鸣鼓规使君,可使清风耸朝烈府学初成,太守张公伯玉至学,以便服坐堂下,先生鸣鼓行学规,太守欣然受其罚。)。
求田问舍遗子孙,钱愚地僻何纷纷。
不惜池塘种芹药,一段奇事前无闻。
君不见唐室蓬山称贺老,乞得鉴湖归去好。
却将儒服变流沙,更遣门阑亦归道。
又不见晋朝名士高阳公,才名上下王谢中。
乃心欲出三界外,山阴宅化瞿昙宫。
先生识见高流俗,不作二公缘祸福。
寄语多才郑广文,乞与毫端记高躅。
越俗流传素可疑,禹陵窆石果何时。
只应便是专车骨,未可呼为没字碑有数字磨灭不可晓,或以为古碑。)。
蜀山高岩岩,英物世非少。
青藜卯金子,高步绝云杪。
思苦鸣辄悲,词深谊难晓。
知音有古人,纸上自倾倒。
我昔贤关游,相逢粲衣表。
东归拜言赠,箧笥至今好。
重来已鬼录,魂魄蜀天渺。
蓬山访高躅,空舍不停绕。
定寻穷孟郊,相酬类双鸟。
莫作人间来,世路转难拗。
春色遥兴洛阳念,风俗聊于记中验。
今日苧罗山下魂,犹向人间吐妖艳。
预知禾麦定登场,六出搀先瑞众芳。
更喜江梅自萧洒,不缘摧压减清香。