答梅圣俞寺丞见寄

欧阳修〔宋朝〕

忆昔识君初,我少君方壮。
风期一相许,意气曾谁让。
交游盛京洛,樽俎陪丞相。
騄骥日相追,鸾凰志高飏。
词章尽崔蔡,论议皆歆向。
文会忝予盟,诗坛推子将。
谈精锋愈出,饮剧欢无量。
贾勇为无前,馀光谁敢望。
兹年五六岁,人事堪悽怆。
南北顿暌乖,相离独飘荡。
失杯由画足,伤手因代匠。
移书虽激切,拙语非欺诳。
安知乃心愚,而使所言妄。
权豪不自避,斧质诚为当。
苍皇得一邑,奔走踰千嶂。
楚峡听猿鸣,荆江畏蛟浪。
蛮方异时俗,景物殊气象。
绿发变风霜,丹颜侵疾痒。
常忧鵩鸟窥,幸免江鱼葬。
今兹荷宽宥,迁徙来汉上。
憔悴戴囚冠,驱驰嗟俗状。
王事多倥偬,学业差遗忘。
未能解绶去,所恋寸禄养。
举足畏逢仇,低头惟避谤。
忻闻故人近,岂惮驱车访。
一别各衰翁,相见问无恙。
交情宛如旧,欢意独能强。
幸陪主人贤,更值芳洲涨。
菱荷乱浮泛,水竹涵虚旷。
清风满谈席,明月临歌舫。
已见洛阳人,重闻画楼唱。
怡然壹郁写,暂尔累囚放。
自从还邑来,会此骄阳亢。
神灵多请祷,租讼烦笞榜。
犹须新秋凉,汉水临清漾。
野稼荡浮云,晴山开叠障。
聊以助吟咏,亦可资酣畅。
北辕如未驾,幸子能来贶。

拼音解读

yì xī shí jun1 chū ,wǒ shǎo jun1 fāng zhuàng 。
fēng qī yī xiàng xǔ ,yì qì céng shuí ràng 。
jiāo yóu shèng jīng luò ,zūn zǔ péi chéng xiàng 。
lù jì rì xiàng zhuī ,luán huáng zhì gāo yáng 。
cí zhāng jìn cuī cài ,lùn yì jiē xīn xiàng 。
wén huì tiǎn yǔ méng ,shī tán tuī zǐ jiāng 。
tán jīng fēng yù chū ,yǐn jù huān wú liàng 。
jiǎ yǒng wéi wú qián ,yú guāng shuí gǎn wàng 。
zī nián wǔ liù suì ,rén shì kān qì chuàng 。
nán běi dùn kuí guāi ,xiàng lí dú piāo dàng 。
shī bēi yóu huà zú ,shāng shǒu yīn dài jiàng 。
yí shū suī jī qiē ,zhuō yǔ fēi qī kuáng 。
ān zhī nǎi xīn yú ,ér shǐ suǒ yán wàng 。
quán háo bú zì bì ,fǔ zhì chéng wéi dāng 。
cāng huáng dé yī yì ,bēn zǒu yáo qiān zhàng 。
chǔ xiá tīng yuán míng ,jīng jiāng wèi jiāo làng 。
mán fāng yì shí sú ,jǐng wù shū qì xiàng 。
lǜ fā biàn fēng shuāng ,dān yán qīn jí yǎng 。
cháng yōu fú niǎo kuī ,xìng miǎn jiāng yú zàng 。
jīn zī hé kuān yòu ,qiān xǐ lái hàn shàng 。
qiáo cuì dài qiú guàn ,qū chí jiē sú zhuàng 。
wáng shì duō kōng zǒng ,xué yè chà yí wàng 。
wèi néng jiě shòu qù ,suǒ liàn cùn lù yǎng 。
jǔ zú wèi féng chóu ,dī tóu wéi bì bàng 。
xīn wén gù rén jìn ,qǐ dàn qū chē fǎng 。
yī bié gè shuāi wēng ,xiàng jiàn wèn wú yàng 。
jiāo qíng wǎn rú jiù ,huān yì dú néng qiáng 。
xìng péi zhǔ rén xián ,gèng zhí fāng zhōu zhǎng 。
líng hé luàn fú fàn ,shuǐ zhú hán xū kuàng 。
qīng fēng mǎn tán xí ,míng yuè lín gē fǎng 。
yǐ jiàn luò yáng rén ,zhòng wén huà lóu chàng 。
yí rán yī yù xiě ,zàn ěr lèi qiú fàng 。
zì cóng hái yì lái ,huì cǐ jiāo yáng kàng 。
shén líng duō qǐng dǎo ,zū sòng fán chī bǎng 。
yóu xū xīn qiū liáng ,hàn shuǐ lín qīng yàng 。
yě jià dàng fú yún ,qíng shān kāi dié zhàng 。
liáo yǐ zhù yín yǒng ,yì kě zī hān chàng 。
běi yuán rú wèi jià ,xìng zǐ néng lái kuàng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《答梅圣俞寺丞见寄》作者:欧阳修

欧阳修

欧阳修(1007-1072) 字永叔,号醉翁,晚号六一居士,卢陵(今江西吉安)人。欧阳观子。少贫,从母郑氏学。仁宗天圣八年进士。调西京推官,与尹洙、梅尧臣以歌诗唱和。景祐间为馆阁校勘,作文为范仲淹辩,贬夷陵令。庆历中召知谏院,改右正言、知制诰,赞助新政。新政失败,上疏反对罢范仲淹政事,出知滁、扬、颍等州。召为翰林学士。嘉祐二年知贡举,倡古文,排抑“太学体”,文风大变。五年,擢枢密副使,次年拜参知政事。英宗初,以尊英宗父濮王为皇,起濮议之争。神宗立,请出知毫、青、蔡三州。以反对王安石新法,坚请致仕。能诗词文各体,为当时古文运动领袖,后人称唐宋八大家之一。平生奖掖后进,曾巩、王安石、苏洵父子俱受其称誉。亦擅史学,与宋祁等修《新唐书》,自撰《新五代史》。有《欧阳文忠公集》、《集古录》、《六一词》等。►1171篇诗文

古诗韵典网提供《答梅圣俞寺丞见寄》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《答梅圣俞寺丞见寄》出自欧阳修的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/16084.html