凄凉浩荡两生境,意不求诗诗自得。
临分不作珍重语,顾欲倡酬诗卷觅。
问君得此君何用,云比相如家四壁。
杜陵囊帛解救寒,陆生越橐千金直。
人言君侯真太痴,君痴不痴君自识。
生卒年、籍贯皆不详。宪宗元和元年(806)为京兆府等第,然屡试不中,四年始登进士第。历官侍御史、尚书郎。文宗大和七年(833),任袁州刺史,历御史中丞,武宗会昌中任太仆卿,三年(843)出使黠戛斯。后官终国子祭酒。事迹散见《唐摭言》卷二、《新唐书·回鹘传》、《太平广记》卷九八引《宣室志》、《唐御史台精舍题名考》卷三、《登科记考》卷一七。《全唐诗》存诗2首。►3720篇诗文
古诗韵典网提供《到家寄季承二首 其一》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《到家寄季承二首 其一》出自赵蕃的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/167524.html
天漏谁能补,河倾势未平。
踞床如露处,曳履学泥行。
朽柱芝菌出,断沟蝌蚪生。
南公安已惯,北客见犹惊。
百川恣奔腾,底柱乃屹立。
万物盖可流,畴能转金石。
世纷峥嵘来,何啻一敌国。
油然反吾斋,梦觉春冰释。
拥衾困朝酲,著帽从宿诺。
我家附东溪,君住穷北郭。
俱悲壹无钱,独愧喜好学。
诗声漫天壤,头白尚丘壑。
去乡今几年,末路得其托。
相望固非远,相见每不数。
所思闻清谈,何意发狂药。
季月风当凛,南方候实偏。
长林未摇落,频夕对婵娟。
恨我遥成隔,知公夜不眠。
连墙有周子,置论每超然。
伯威和章记祥符定交云尔蕃之次韵曾未及此再用韵作二首后一首重寄伯山尚留太和伯威诗乃去腊既望写四月晦蕃始得之 其一
前贤嗟不及,夫子盖其流。
海内闻诗熟,言间惬意投。
午暄同静庑,暮雪阻高楼。
别似崇晨耳,一年今半休。