心字夜香消,人孤另、双鹣被他羞看。
拟待告诉天公,减秋声一半。
无情雁。
正用恁时飞来,叫云寻伴。
犹记杏栊暖。
银烛下、纤影卸佩款。
春涡晕,红豆小,莺衣嫩,珠痕淡印芳汗。
自从信误青骊,想笼莺停唤。
风刀快,剪尽画檐梧桐,怎剪愁断。
蒋捷,宋常州宜兴人,字胜欲。度宗咸淳十年进士。元初,遁迹不仕。成宗大德间,宪使臧梦解、陆垕交章荐其才,卒不就。平生著述以义理、小学为主,尤工词。家居竹山,学者称竹山先生。有《竹山词》。►95篇诗文
古诗韵典网提供《金盏子》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《金盏子》出自蒋捷的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/176477.html
崒嵂荆南山,袁令葬其麓。
相传天赐棺,咄咄诳流俗。
令尝成舆梁,天报宜以福。
赐棺信荣矣,毕竟入鬼录。
珠官在岭南,锦官在巴蜀。
盐官与铁官,登载粉简牍。
吾恐古有司,铸铜山之足。
后人讹承讹,官傍妄加木。
政须改铜官,大字镵崖腹。
事有作俑者,并按王乔玉。
霞铄帘珠,云蒸篆玉,环楼婉婉飞铃。
天上王郎,飙轮此地曾停。
秋香不断台隍远,溢万丛、锦艳鲜明。
事成尘,鸾凤箫中,空度歌声。
臞翁一点清寒髓,惯餐英菊屿,饮露兰汀。
透屋高红,新营小样花城。
霜浓月淡三更梦,梦曼仙、来倚吟屏。
共襟期,不是琼姬,不是芳卿。
啼鴂声中,春光化成春梦。
问东君、仗谁将送。
燕怜晴,莺爱暖,一窗方閧。
奈匆匆、催他柳绵狂纵。
轻罗小扇,桐花又飞么凤。
记寒吟、沁梅霜冻。
古今来,人易老,莫闲双鞚。
尚堪游、荼蘼粉云香洞。
风涛如许,被闲鸥诮我,君行良苦。
槲叶深湾,芦窠窄港,小憩倦篙慵橹。
壮年夜吹笛去,惊得鱼龙嗥舞。
怅今老,但篷窗紧掩,荒凉愁愫。
别浦。
云断处。
低雁一绳,拦断家山路。
佩玉无诗,飞霞乏序,满席快飙谁付。
醉中几番重九,合度芳尊孤负。
便晴否。
怕明朝蝶冷,黄花秋圃。
春入南塘,粉梅花、盈盈倚风微笑。
虹晕贯帘,星毬攒巷,遍地宝光交照。
涌金门外楼台影,参差浸、西湖波渺。
暮天远,芙蓉万朵,是谁移到。
鬒鬓双仙未老。
陪玳席佳宾,暖香云绕。
翠簨叩冰,银管嘘霜,瑞露满钟频釂。
醉归深院重歌舞,雕盘转、珍珠红小。
凤洲柳,丝丝淡烟弄晓。