叹秦筝、斜鸿阵里,素弦尘扑。
化作娇莺飞归去,犹认纱窗旧绿。
正过雨、荆桃如菽。
此恨难平君知否,似琼台、涌起弹棋局。
消瘦影,嫌明烛。
鸳楼碎泻东西玉。
问芳踪、何时再展,翠钗难卜。
待把宫眉横云样,描上生绡画幅。
怕不是、新来妆束。
彩扇红牙今都在,恨无人、解听开元曲。
空掩袖,倚寒竹。
蒋捷,宋常州宜兴人,字胜欲。度宗咸淳十年进士。元初,遁迹不仕。成宗大德间,宪使臧梦解、陆垕交章荐其才,卒不就。平生著述以义理、小学为主,尤工词。家居竹山,学者称竹山先生。有《竹山词》。►95篇诗文
古诗韵典网提供《贺新郎 其四》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《贺新郎 其四》出自蒋捷的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/176481.html
雁屿晴岚薄。
倚层屏、千树高低,粉纤红弱。
云隘东风藏不尽,吹艳生香万壑。
又散入、汀蘅洲药。
扰扰匆匆尘土面,看歌莺、舞燕逢春乐。
人共物,知谁错。
宝钗楼上围帘幕。
小婵娟、双调弹筝,半霄鸾鹤。
我辈中人无此分,琴思诗情当却。
也胜似、愁横眉角。
芳景三分才过二,便绿阴、门巷杨花落。
沽斗酒,且同酌。
夜月溪篁鸾影。
晓露岩花鹤顶。
半世踏红尘,到底输他村景。
村景。
村景。
樵斧耕蓑渔艇。
正春晴,又春冷,云低欲落。
琼苞未剖,早是东风作恶。
旋安排、一双银蒜镇罗幕。
幽壑。
水生漪,皱嫩绿、潜鳞初跃。
愔愔门巷,桃树红才约略。
知甚时,霁华烘破青青萼。
忆昨。
□□□□,引蝶花边,近来重见,身学垂杨瘦削。
问小翠眉山,为谁攒却。
斜阳院宇,任蛛丝罥遍,玉筝弦索。
户外惟闻,放剪刀声,深在妆阁。
料想裁缝,白苎春衫薄。
翠幰夜游车。
不到山边与水涯。
随分纸灯三四盏,邻家。
便做元宵好景誇。
谁解倚梅花。
思想灯毬坠绛纱。
旧说梦华犹未了,堪嗟。
才百馀年又梦华。
翠吟悄。
似有人黄裳,孤伫埃表。
渐老侵芳岁,识君恨不早。
料应陶令吟魂在,凝此秋香妙。
傲霜姿,尚想前身,倚窗馀傲。
回首醉年少。
控骏马蓉边,红亸茸帽。
淡泊东篱,有谁肯、梦飞到。
正襟三诵悠然句,聊遣花微笑。
酒休赊,醒眼看花正好。