却忆跨黄犊,渡桥溪东去。
悠悠登此山,直待圆蟾午。
汗漫丹湖水,万顷浸天宇。
北斗酌不乾,光烱反吞吐。
诸峰若案几,白云俯可取。
览景壮我怀,长谣念前古。
传闻桓将军,致酒领歌舞。
雄风回秋霜,英声散鼍鼓。
宁知千载后,荒榛老狐鼠。
男儿及时乐,一饷亦足许。
前年翰林公,绝顶构堂庑。
我方客沅湘,盛事未能睹。
及今佐肥幕,治狱历阳府。
注目聊独吟,何时达庭户。
郭祥正(1035——1113),字功父,自号谢公山人,又号漳南浪士,太平州当涂(今安徽当涂)人。少有诗声,梅尧臣以比李太白。庆历中举进士,熙宁中知武冈县,签书保信军节度判官,以殿中丞致仕。后复出,元丰中通判汀州,元祐三年知端州。弃去,隐于青山县,政和三年卒,年七十九。祥正诗格俊逸似李白,同时人梅尧臣誉之为“真太白后身”。有《青山集》三十卷。►1427篇诗文
古诗韵典网提供《望白纻山》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《望白纻山》出自郭祥正的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/190758.html
送子之邑兮,山之峨峨。
繄物之可赋兮,曰如之何。
虚徐恍耀兮,匪车匪马。
匪足匪翼兮,奋于岩阿。
薄万象兮周四海,烂五采兮扬天波。
倏然悄然以自敛,妥轻素兮萦翠螺。
容与兮窈窕,行止兮委蛇。
吐兮若英,攒兮若葩。
聚若白蚁,散若杨花。
爰有灵依兮,遂异于他。
对之自然,又不可求。
逐之无迹,怆我离忧。
上下无穷,变化周流。
乱曰:绵延夭矫兮竟何补,赞天工兮濡厚土。
舒则有时兮卷则有所,不为神女兮而为君子。
圆如鹄卵压沧洲,一榻攲眠颇自由。
春色解回林野绿,如何只白老人头。
深堂待游客,老木竞留春。
花发多临水,云开始见人。
千艘飞橹入淮湾,竹马争迎旧帅还。
牛酒未颁诸邑下,旌旗先谒两山间。
武侯暂拥元戎节,裴度须归上宰班。
精义入神遗像在,载瞻堂庑泪重潸。
久悟寻真诀,应为蜕骨仙。
寿龄过九十,功行满三千。
旧话皆如约,知心信有缘。
相思一杯酒,和泪洒云泉。