王居安〔宋朝〕
名满江湖刘改之,半生穷困只吟诗。
人言季布恐难近,我谓郑老真吾师。
试令满饮至酩酊,愈觉高论生神奇。
豪家有财不识宝,贫者识之空嗟咨。
人言季布恐难近,我谓郑老真吾师。
试令满饮至酩酊,愈觉高论生神奇。
豪家有财不识宝,贫者识之空嗟咨。
古诗韵典网提供《送刘改之》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《送刘改之》出自王居安的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/195725.html
湖海襟期,烟霞气宇,天下星郎。
有灵方肘后,年年却老,神锋耳底,夜夜腾光。
万卷蟠胸,千钟蘸甲,衮衮词源三峡滂。
功成处,见须弥日月,河岳星霜。
兴来引笔千行。
看举世何人是智囊。
任纵横万变,难瞒道眼,优游自乐,不识愁肠。
闹市业中,密林静处,鼻观常闻三界香。
天书到,听笙箫竞奏,幢盖班行。
浓阴阁雨未全收,屈指相将禊事修。
不必山阴寻故地,小溪曲水更清幽。
刘子堂堂七尺躯,高谈世事奋髯须。
观渠论到前贤处,据我看来近世无。
出语令人惊辟易,处穷无鬼敢揶揄。
徜徉闹市浑无畏,要是人间烈丈夫。
平生爱奇石,如见古君子。
一卷窗牖间,时复为隐几。
兹行池阳路,终日乱山里。
道傍石丛生,牛羊乱虎兕。
中有篆籀文,鼎彝间罍洗。
纵横列簨虡,埋没见追蠡。
嗟予心好之,愧恨无能徙。
著手为摩挲,却立复睥睨。
有似南阳公,可就不可致。
是宜米元章,一见辄下拜。
倘可从予招,安车更加礼。
不识刘郎莫便语,酒酣耳热未全疏。
士当穷困能无慊,我自斟量愧不如。
横槊赋诗俱有分,轻裘缓带特其馀。
当今四野无尘土,宜有奇才在草庐。