王义山〔宋朝〕
良贵由天赋,欺心天可欺。
功名皆梦幻,道理厌新奇。
枫叶敲窗际,梅花对月时。
个般清趣味,料得少人知。
功名皆梦幻,道理厌新奇。
枫叶敲窗际,梅花对月时。
个般清趣味,料得少人知。
古诗韵典网提供《偶成 其二》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《偶成 其二》出自王义山的作品。
转载请注明:原文链接 | https://www.gsydw.com/shiwen/195826.html
惯熟齑盐味,谁云食淡难。
旧尝司国子,今又作儒官。
有手肯炙热,无毡不怕寒。
芹香至今在,常梦到槐安。
五性感而动,其间善恶萌。
危微相对立,体认要研精。
大学静而得,中庸诚则明。
原头不参透,何以约其情。
道理须从妙处寻,静中观物了吾心。
一时俯仰成朝暮,万变纷纭几古今。
蠖屈蛇伸非矫揉,鸢飞鱼跃自升沉。
莫随名利相牵引,方寸胶舟泥寸涔。
齐己诸人壳已蝉,不传诗印又多年。
水萍粘瓦终无用,风絮沾泥不是禅。
谁识咸酸居味外,要追风雅到删前。
读师句法真家数,拂拂松阴响涧泉。
有子万事足,相与乐湖山。
花径板舆稳,萱庭衮服斑。
轲亲荣鼎养,鲁国忽丧还。
元气极之母,生贤奠两间。